Lúc này.
Cửa thang máy mở ra.
Chu Long từ bên trong đi ra, sau lưng còn có hai người đàn ông đi theo.
Một cái tay của anh rất tự nhiên đút vào trong túi quần, một cái tay khác
đong đưa theo bước chân. Bởi vì vẫn không có tin tức của em gái, cho nên
có thể thấy tâm tình của anh thật không tốt.
Ánh mắt lạnh lẽo gần như có thể kết lại thành băng, nhưng con mắt vẫn
rất sắc bén như cũ.
Cả người anh tỏa ra một lực sát thương lớn, lực sát thương này đến từ
chính sự kiên trì và nghị lực tìm kiếm em gái. Vẻ mặt anh lạnh lẽo không
nhìn ra bất cứ tia cảm tình nào, đi theo phía sau là hai người vệ sĩ nhìn ra
đều cẩn thận, hình như rất lo lắng không cẩn thận chọc tới người ở trước
mặt bọn họ.
"Các người tiếp tục ở lại nơi này, một khi có tin tức lập tức cho tôi biết,
kiên quyết không được bỏ qua cho bất kỳ một tin tức nào của Long nhi."
Long Chu lạnh lùng nói, giọng ra lệnh rất nồng, tuyệt đối sẽ phục tùng khí
thế với anh.
Thời điểm anh đang đi tới giữa đại sảnh.
Một giọng nói bập bẹ truyền tới: "Ông là người quản lý nơi này?" Thiên
Tầm ngước đầu hỏi.
"Ừ, người bạn nhỏ, tôi chính là quản lý đại sảnh này, xin hỏi có chuyện
gì không?" Người đàn ông kia lễ phép hỏi.
Thiên Tầm gật đầu một cái, cái này còn có thể giao tiếp, ít ra còn coi
trong người khác.