Trong lòng thầm mắng Bạch Tuyết không trượng nghĩa, hẹn cô ra ngoài
chơi, lại còn mang theo một người đàn ông đến nơi hẹn!
"Xin chào, hi vọng không có quấy rầy đến cô." Long Chu rất lễ phép
vươn tay bắt tay với Khang Giai, Bạch Tuyết là uất ức nhìn ánh mắt của
Khang Giai hận không ăn luôn cô được.
Khóe miệng Long Chu nhếch lên, cười cười, "Không có việc gì, hai
người cứ coi ta như không tồn tại là tốt rồi."
"Tại sao có thể coi như không tồn tại, ddddllqqdd người lớn như vậy một
ngồi ở chỗ đó, chẳng lẽ để cho chúng tôi biến anh trở thành không khí sao!"
Tính tình Khang Giai nôn nóng, thích có sao nói vậy.
"Ngược lại là cậu, nha đầu chết tiệt kia, vì sao không nói cho mình biết
cậu chuẩn bị mang theo bạn bè đi chung?" Khang Giai chất vấn Bạch
Tuyết.
"Giai Giai, chúng mình là gặp nhau ở cửa, cho nên liền cùng nhau tiến
vào." Bạch Tuyết lễ phép giải thích.
"Thì ra là nha. Này hoan nghênh hoan nghênh thành viên mới, gia nhập
với Câu Lạc Bộ của chúng ta, ha ha......" Khang Giai tin tưởng Bạch Tuyết,
Bạch Tuyết rất ít nói dối, cô nói ở gặp ở cửa quán nhất định chính là gặp ở
cửa quán.
Liền tha thứ cho cô.
"Muốn ăn cái gì? Ăn nhiều một chút, tôi mời khách." Long Chu rất lịch
sự nói.
"Thật? Là do anh nói, đến lúc đó không cần đau lòng nha." Hai mắt
Khang Giai hồi hộp. Không ngờ có người tính tiền cho, chuyện tốt.