“Cút ——”
Khuôn mặt Lang Vương lạnh lùng, giận đến trừng mắt phía dưới ban
công, tay của tên đàn ông khốn kiếp kia lại có thể đặt ở trên lưng Bạch
Tuyết. Anh hận không thể chặt tay anh ta xuống dưới, dám sờ vợ anh. Mẹ
nó ——Lang Vương tức giận thô bạo, anh không thích mắng chửi người
khác, nhưng mà lúc này anh không nhịn được.
Bạch Tuyết?
Là vợ của anh.
Long Chu?
Là đối thủ cạnh tranh của anh, gần nhất đang canh tranh cùng một hạng
mục, tập đoàn Long thị cũng ở hàng ngũ cạnh tranh đó.
Bạch Tuyết, Lang Vương không nghĩ nên nói cái gì, anh hy vọng cô vợ
nhỏ có thể chủ động thừa nhận sai lầm, cho nên anh vẫn luôn đợi chờ cô,
không muốn trở mặt với cô vợ nhỏ.
Vì không cho chính mình làm sự tình ra quá lớn, anh vẫn luôn trốn tránh
cô vợ nhỏ, liền sợ không thể nhịn được nữa mà nói ra cô vợ nhỏ muốn
hồng hạnh xuất tường. Đến lúc đó đối với ai cũng đều không tốt, cho nên
anh không có về nhà, chạy đến công ty chậm rãi nguôi giận, hết giận, về
nhà rồi thì đối với ai cũng đều là chuyện tốt.
Bằng không, anh tức giận, sự tình sẽ rất nghiêm trọng.
Từ khi gặp được Bạch Tuyết, Lang Vương liền mất tâm trí, phàm là
chuyện có liên quan đến cô vợ nhỏ, anh sẽ rối loạn đúng mực, sự giỏi giang
trầm ổn trước kia đều không thể sử dụng được!