Dựa vào cái gì mà muốn cô không có tự tin như vậy, người không có
việc gì mà gây rối chính là anh.
Suy nghĩ cẩn thận, cô hít sâu, cô đã có tự tin.
“Vì cái gì mà anh không trở về nhà?”
Thân thể Long Chu chợt dựa về phía sau, dáng vẻ như đang xem kịch.
“Không thấy là anh đang có việc.” Lang Vương lạnh lùng trả lời một
câu.
“Chẳng lẽ trước kia anh không có việc? Anh đây là cố ý trốn em, vì cái
gì?”
Bạch Tuyết sắc bén chất vấn, trong lòng cô cũng có tức giận, Lãnh Dạ
đối với cô như vậy, trong lòng cô cũng rất phiền, nhìn thấy Lãnh Dạ chuẩn
bị tư thế chiến tranh lạnh với cô, cô bất chấp có người ngoài kế bên, dù sao
Long Chu cũng không phải người ở đây, chờ Tiểu Long Nữ biến trở về lại,
bọn họ sẽ rời đi.
Lãnh Dạ đều không chê mất mặt, cô còn sợ cái gì!
Bạch Tuyết nói làm Long Chu khiếp sợ, nguyên lai là như thế này, Lãnh
Dạ cũng không để ý Bạch Tuyết, là Bạch Tuyết dính lấy anh ta.
Người đàn ông đáng chết!
Người phụ nữ tốt như vậy lại không biết quý trọng!
Không được, anh không thể từ bỏ người phụ nữ này. Nếu anh ta không
quý trọng, anh nguyện ý thu nhận người phụ nữ này, mặc kệ cô đã từng
thuộc về ai, anh chỉ thích cô.