Lang Vương nhíu mày, ánh mắt âm ngoan.
Rồi lại không dám hành động thiếu suy nghĩ, rốt cuộc hôm nay anh sai
trước đây. Cùng Đan Đan từng có một lần quan hệ, đây là sự thật. Anh
không thể phủ nhận, bởi vậy làm chính mình hoàn toàn đã không có khí thế
tự tin.
Nhưng mà, tự tin thì vẫn tự tin.
Làm thế nào anh cho phép cô vợ nhỏ có cái loại ý tưởng này, muốn cho
anh đội nón xanh, mơ tưởng ——
Khuôn mặt tuấn tú kịch liệt vặn vẹo, con ngươi đen thâm trầm, trong
khoảnh khắc, cuốn lên mưa rền gió dữ, anh cuồng nộ, có mắt đều có thể
nhìn thấy. Không có người hoài nghi, sự phẫn nộ này toàn bộ đều hóa thành
một người đàn ông muốn có bao nhiêu nguy hiểm thì liền có bấy nhiêu.
Là Bạch Tuyết chọc vào anh
Ai cũng biết.
Cái người đàn ông nguy hiểm này có thể xé rách, bóp chết người phụ nữ
vừa mới uy hiếp anh hay không?
Lúc này, mặt Lãnh Nguyệt cũng hơi hơi trắng bệch, cô biết hậu quả Lang
Vương tức giận, cô biết Lang Vương tức giận sẽ rất đáng sợ!
Thần linh phù hộ, ngàn vạn không cần tổn hại đến cô!
Lang Vương bước một bước lớn, bóp chặt cổ Bạch Tuyết, thậm chí xách
cô vợ nhỏ lên.
“Vĩnh viễn cũng đừng nghĩ để đàn ông bên ngoài chạm vào em, bằng
không em sẽ chết thực thảm ——” nghĩ đến có rất nhiều đàn ông nhớ
thương cô vợ nhỏ của mình, Lang Vương liền điên cuồng muốn giết người!