500 năm về sau, chỉ cần lại có một lần cơ hội, cô nhất định làm Lang
Vương yêu cô.
Bạch Tuyết đã hiểu được tâm tư Lang Vương, đi tới, lạnh lùng nói:
“Chồng, mang theo đứa bé, mang theo người phụ nữ của anh, chúng ta về
nhà trước, nơi này không phải là nơi giải quyết được chuyện này.” Bạch
Tuyết nói xong liền mở cửa rời đi.
Lang Vương bị giọng điệu ngoan ngoãn của cô vợ nhỏ hung hăng đâm
một chút.
Gọi anh là chồng, còn nói dẫn theo con của anh, dẫn theo người phụ nữ
của anh!
Hai tầng quan hệ nhiều rối rắm!
Đan Đan đã chờ những lời này của Bạch Tuyết, co xem như đã nhìn ra,
chỉ cần Bạch Tuyết không gật đầu, cô thật đúng là không có cách nào để ở
lại. Lang Vương quá để ý người phụ nữ này, quá nghe lời người phụ nữ này
nói!
Mọi người đều ngồi trên xe Lang Vương, Bạch Tuyết ở ghế phụ, Lang
Vương ở ghế điều khiển, Đan Đan và con trai còn có Lãnh Nguyệt ngồi ở
phía sau.
“Chồng, em, là em đồng ý để anh mang người về nhà. Bất quá, em cho
anh thời gian ba ngày, để anh xử lý chuyện này. Bằng không không phải cô
ta đi, chính là em đi.” Thái độ Bạch Tuyết cường ngạnh, trong giọng nói
hoàn toàn không mang theo sự thương lượng.
Lang Vương không nói! Khuôn mặt lạnh lùng, nhìn chăm chú vào phía
trước.
Anh đương nhiên sẽ xử lý, bằng không làm sao vợ sẽ tha thứ cho anh!