“Ở Thiên giới chỉ có Vương Mẫu minh bạch lý lẽ. Chuyện lần này chẳng
lẽ còn muốn giống như một ngàn năm trước, nếu thật là như vậy, tôi tình
nguyện chết, cũng không muốn tin tưởng thế gian có chân lý, thế gian có
chân tình, thế gian có công lý! Tôi bị bắt tiếp nhận trừng phạt lần thứ hai,
chẳng lẽ đây là thiên lý!” Ảo ảnh Bạch Tuyết không kiêu ngạo không nịnh
nọt nói.
“Ngọc Đế, loại chuyện nhục nhã này, cần phải nhanh chóng giải quyết,
nếu không, cả hai bên đều sẽ không thoải mái. Tôi thấy nên làm như vậy,
mọi người đều đã tới đây rồi, thời gian cũng không trễ lắm, cho nên nếu
không ngại thì cứ tiếp tục ngồi ở chỗ này, bàn bạc một chút, nên làm như
thế nào, muốn làm như thế nào mới là công bằng, cho nên Ngọc Đế và tôi
đã xuất hiện ở chỗ này, khẳng định là có người nào đó cố ý để ảo ảnh của
cô ở lại, để cô truyền lời cho chúng tôi, nếu thật muốn là như thế, cũng
không phải là khó! Như vậy đi, cô nói suy nghĩ của Lang Vương ra, tôi và
Ngọc Đế tham khảo một chút, có lẽ các người rất nhanh sẽ không có việc
gì.”
Nếu Vương Mẫu đã có biểu hiện thành ý, ảo ảnh Bạch Tuyết sao có thể
không đồng ý?!
Cũng không phải là bà ta có toàn quyền xem xét đạo lý, nếu không, Bạch
Tuyết bên này cũng không tin!
Lúc này, Ngọc Đế vẫn luôn trầm mặc cũng đã mở miệng, là ông ta để
cho Vương Mẫu tiến vào, hiện giờ nghe được lời Vương Mẫu nói với Bạch
Tuyết như vậy, ông ta tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn. Ông ta
muốn nói, việc này khẳng định không liên quan đến Bạch Tuyết, ông ta tội
gì phải đối phó với Bạch Tuyết, nhất định là Lang Vương mạnh mẽ mang
Mẫu Đơn Tiên Tử đi, hơn nữa, trí thông minh của Mẫu Đơn Tiên Tử cũng
không thoái hóa đến nước này! Dám can đảm rời đi mà không có sự đồng ý
của ông ta. Hiện tại ông ta tương đối tức giận chính là, trực giác nói cho
ông ta biết, hiện tại mấy đại tiên trên Thiên cung đều đứng về phía Vương