thủ hạ của tôi đang lục soát tìm kiếm, tin tưởng các người rất nhanh sẽ gặp
được nhau.”
“Anh là Ma Vương ——” Bạch Tuyết khiếp sợ nhìn người đàn ông này,
anh ta lại chính là Ma Vương, nhìn dáng vẻ của anh ta giống con người như
đúc, nếu không phải chính miệng anh ta nói, Bạch Tuyết cũng sẽ không
nghĩ đến anh ta chính là Ma Vương!
“Em là vợ của tôi, hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta, em lại muốn đi
đâu?”
“Anh bắt tôi tới đây là muốn làm gì?”
“Bốp ——” Một cái tát vang dội truyền đến, nháy mắt trên khuôn mặt
nhỏ xinh đẹp của Bạch Tuyết xuất hiện dấu bàn tay hồng hồng. Trong
miệng mặn mặn, đó là mùi vị của máu.
“Mở mắt thật to nhìn thật tốt cho Bổn vương ——” Ma tính Ma Vương
quá lớn, chỉnh hai người phụ nữ kia thảm cho Bạch Tuyết thấy. Bạch Tuyết
không có chút sức lực nào, huyệt vị cả người bị phong bế, hiện tại chỉ cần
có người dùng một chút lực đẩy cô, cô liền ngã trên mặt đất.
Bởi vì khó thở, Bạch Tuyết phun ra một ngụm máu rồi té xỉu trên mặt
đất.
Sáng sớm.
Ánh mặt trời yên lặng thanh nhã, không có hơi thở ầm ĩ, làm người khác
có cảm thấy bình tĩnh hoà nhã, vui vẻ thoải mái.
Nhưng mà, Thiên Ma Giới lại không phải như thế.
Bạch Tuyết xoa xoa đầu choáng váng, kinh hoảng đánh giá bốn phía một
chút, cô còn ở trong căn phòng kia.