Đau lòng quay đầu lại, ngay sau đó khôi phục dĩ vãng lạnh như băng.
Bạch Hàn ngồi ở đối diện Lãnh Dạ, bị Lãnh Dạ cường thế đè ép, chung
quanh nhiệt độ chợt cấp tốc giảm xuống, Bạch Hàn không dám nhìn thẳng
ánh mắt sắc bén của Lãnh Dạ.
Lãnh Dạ cường đại như vậy làm áp suất thấp đi Bạch Hàn khó có thể
chống đỡ , chỉ chốc lát sau trán Bạch Hàn liền bắt đầu đổ mồ hôi, đương
nhiên là mồ hôi lạnh!
"Bạch Tuyết sau này sẽ ở cùng tôi , chuyện của Bạch Tuyết tôi đã biết
một chút, ông để cho tôi rất thất vọng, Bạch Tuyết là người phụ nữ của tôi,
như vậy liền vĩnh viễn , loại chuyện như vậy sau này không cho phép phát
sinh, dĩ nhiên, ông dưỡng dục cô ấy nhiều năm như vậy, tôi sẽ không bạc
đãi ông, trên phương diện làm ăn tôi sẽ an bài." Bạch Hàn nghe được câu
nói sau cùng, trong nháy mắt mặt mày hớn hở.
Lúc này, Bạch Lan cùng mẹ của mình từ bên trong đi ra, Bạch Lan trợn
tròn mắt, trong nhà làm sao lại ngồi một vị đại soái ca, đẹp trai ngây người,
lại lãnh khốc, có phải hay không mình hoa mắt, xoa xoa ánh mắt, người đẹp
trai quả nhiên còn ngồi ở chỗ đó.
"Cha, bằng hữu của cha sao?" Bạch Lan đi lên phía trước chào hỏi, Lãnh
Dạ căn bản đều không nhìn cô một cái. Cô gái này chính là em gái của
Bạch Tuyết , hắn biết, khi Bạch Tuyết đem hắn thành tiểu cẩu ôm trở về
nhà, hắn cũng đã biết nhưng hắn lại rất ghét cô.
Vì vậy, đứng dậy.
"Các ngươi tán gẫu, ta đi xem Tuyết Nhi một chút ." Lãnh Dạ lạnh lùng
rời đi, Bạch Lan sững sờ, tại sao người đàn ông đẹp trai như vậy tức giận
hướng trong phòng Bạch Tuyết đi tới?