ngày đều nhìn thấy, kia là có ý gì? Chẳng lẽ ở đây không an toàn, lúc trước
thường sẽ có sói lui tới?
"Kia đích thực là một con sói, nó sẽ không ăn thịt người, bởi vì nó đã
thật lâu không có ăn người! Nó là tôi nuôi , nên liền ở căn nhà bên cạnh."
Lãnh Dạ là cố ý nói như vậy, hắn tính toán trước hết để cho Bạch Tuyết
chậm rãi tiếp xúc với trân thân của hắn, đợi cô không sợ nữa, sau đó sẽ nói
cho cô chân tướng. .
"Anh nuôi ? Tại sao lại muốn nuôi động vật nguy hiểm như vậy chứ?"
Bạch Tuyết vẫn là rất lo lắng, bởi vì sói rất hung tàn.
"Động vật? Tôi không thích hai chữ này, sau này không nên nói như vậy,
nó có tên, gọi là Yêu Tuyết." Lãnh Dạ không thích Bạch Tuyết nói mình là
động vật, mặc dù hắn chính là động vật tu luyện thành người, thế nhưng,
hắn muốn cùng Bạch Tuyết như nhau, cho nên hắn mới có thể nỗ lực tu
luyện như thế, hắn tu luyện một ngàn năm, mới có thể biến thành hình
người .
"Yêu Tuyết? Tên rất hay, lông của nó cũng rất trắng, giống như Tuyết
đều đẹp."
"Cũng giống như em vậy." Lãnh Dạ lo lắng nói, kỳ thực, hắn chỉ tuỳ ý
nghĩ ra cái tên này, bởi vì hắn yêu Bạch Tuyết, cho nên mới mới đặt tên cho
chân thân của mình là Yêu Tuyết.
Bạch Tuyết đơn thuần lại không nghĩ ra được Yêu Tuyết chính là nói yêu
mình, mà còn tưởng rằng bởi vì con sói kia trông giống tuyết , cho nên mới
gọi là yêu Tuyết.
"Tên của em, cha từng nói đây là năm đó lúc mẹ rời đi, đã hy vọng duy
nhất chính là đặt tên em là Bạch Tuyết!"
"Bà ấy rời khỏi em, vậy em có hận không?" Lãnh Dạ hỏi.