"Cha nói cảnh sát một mực theo dõi ông, nên em lo lắng, lo lắng cảnh sát
biết cha lúc trước bức em việc làm!" Bạch Tuyết yếu ớt nói, cũng không
quan sát biểu tình của Lãnh Dạ , lo lắng mình không nói tốt sẽ lại khiến anh
tức giận, đối với loại đại tổng giám đốc này có phảiđều là lãnh khốc như
thế, hơn nữa thích biến sắc mặt dọa người!
"À?" Lãnh Dạ tựa hồ đã hiểu, cô và cha hàn huyên lâu như vậy, lại là nói
hai chuyện khác nhau! Thực sự là thua cô, năng lực hiểu biết có phải có
chút quá kém hay không , nhìn kỹ một chút , cũng không thể trách cô , cô
là đơn thuần như vậy , có lẽ tư tưởng không có dơ bẩn gì đó! Mà người cha
xấu xa kia, thế nhưng cô cũng không có bị ô nhiễm.
"Anh có biết lúc trước em tại sao lại đến tìm anh hay không, kỳ thực, em
là bị cha kéo tới , nếu như bị cảnh sát biết em không muốn cha sẽ bị ngồi tù
, còn có, còn có, còn có anh..." Bạch Tuyết cuối cùng ấp a ấp úng nói, cô
không dám có quá nhiều miêu tả quan hệ của Lãnh Dạ cùng mình, chỉ hi
vọng anh có thể nghe hiểu.
"Tôi thì làm sao ?" Lãnh Dạ cố ý làm khó dễ , cô càng không muốn nói,
hắn càng muốn buộc cô nói.
"Anh biết, chính là em và anh là, là, phi pháp, ở chung..." Bạch Tuyết
thanh âm cơ hồ nghe không thấy, thế nhưng, Lãnh Dạ có thính giác rất lợi
hại , Bạch Tuyết nói gì hắn cũng nghe thấy hết. Khóe miệng vừa kéo,
nguyên lai cô là lo lắng chuyện bọn họ ở chung .
Bạch Tuyết hiện tại sợ chính là quan hệ ở chung của bọn họ, không biết
tương lai biết thân phận Lang Vương, có thể hay không sợ hơn? Còn có
những kẻ trong bụng mà Lang Vương lưu lại ,đó cũng không phải là là
người bình thường !