"Sói." Lãnh Dạ quyết đoán trả lời, không chút do dự nói ra sói, nhìn nhìn
phản ứng thích hợp của Bạch Tuyết .
"Anh, không muốn nói coi như thôi, làm gì có cầm tinh nào thuộc sói !"
Bạch Tuyết cười ha hả nói.
"Nói lại lần nữa xem, tôi là thuộc sói ." Lãnh Dạ bỗng nhiên nghiêm túc.
"Cho nên anh mới thích cắn em đúng hay không?" Bạch Tuyết vẫn là
cười ha hả , đối với Lãnh Dạ nghiêm túc, cô đã quen rồi, nên côcho rằng
Lãnh Dạ chính là loại người nghiêm túc , mặc dù là đang nói đùa, cũng có
loại vẻ mặt này.
"Đi thôi!" Lãnh Dạ tiếp tục đi về phía trước , hắn là không dám tưởng
tượng Bạch Tuyết biết hắn là yêu quái sẽ ra sao? Hắn không thể mạo hiểm,
vạn nhất Bạch Tuyết rời khỏi hắn, hoặc là dọa cô sợ, thì hắn không muốn
như vậy!
"Nói đi, hôm nay muốn đi nơi nào chơi?" Lãnh Dạ hỏi.
"Em nghĩ đi ăn gì đó, bởi vì gần đây miệng rất tham ăn, luôn luôn nghĩ
ăn ngon , hơn nữa còn đói rất nhanh." Bạch Tuyết sờ sờ bụng nói. Lãnh Dạ
theo động tác của Bạch Tuyết cúi đầu nhìn về phía bụng nhỏ của cô, ánh
mắt rất kỳ quái.
Hắn vẫn hoang mang, vì sao bụng của Bạch Tuyết nhìn không thấu, bên
trong rốt cuộc có hay không? Cô rốt cuộc có mang thai hay không? Căn cứ
vào lời nói của Bạch Tuyết vừa rồi, rất khả nghi.
Chẳng biết rằng, lúc này, trong bụng Bạch Tuyết lại đang họp nghị.
Sói con số một (đại vương tử): "Tính sói mẹ có lương tâm, còn biết cho
chúng ta ăn no , nếu không chúng ta lúc nào mới có thể trưởng thành!"