đứng ở trước mặt Lãnh Dạ .
"Lãnh Dạ anh thấy thế nào?" Kỳ thực, Bạch Tuyết hoàn toàn là vì muốn
hợp với Lãnh Dạ , nên mới mặc nhìn rất thành thục như vậy , cũng rất gợi
cảm. Bởi vì màu đen, có vẻ da thịt của cô càng thêm trắng nõn mỹ lệ.
Lãnh Dạ tròng mắt lại là sáng ngời, cô bỗng nhiên hình như trưởng thành
một chút, nhất là bộ ngực, trước đây nhìn cô mặc áo rộng thùng thình ,
khiến mỹ cảnh trước ngực đều không thấy rõ ràng, hiện tại mặc vào một
thân âu phục, không mất đi sự đáng yêu, hơn nữa còn rất rõ ràng, chính là
trước ngực hai luồng rất đầy.
Bạch Tuyết nhìn không thấy Lãnh Dạ đang nhìn chằm chằm ở đâu , chỉ
biết là anh đang nhìn cô, về phần nhìn bộ vị nào cô không phải rất rõ ràng.
"Không dễ nhìn?" Bạch Tuyết hồ nghi hỏi, bởi vì cô phát hiện Lãnh Dạ
khóe miệng tựa hồ hơi nhếch, chẳng lẽ anh muốn cười?
"Rất đẹp." Lãnh Dạ đơn giản trả lời.
Hắn mặc dù trả lời rất đơn giản, thế nhưng vẫn là khiến Bạch Tuyết đơn
thuần khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, nhìn thấy Bạch Tuyết xấu hổ, Lãnh Dạ
đi lên phía trước, đem kính râm đeo cho Bạch Tuyết , mà tay Lãnh Dạ cơ
hồ quên rời khỏi Bạch Tuyết , bởi khi cô đeo kính râm mê người, thảo nào
Bạch Tuyết vừa nhìn hắn lại nhập thần như vậy.
Cô, lúc này cũng đồng dạng mê người, hai má trắng nõn, hơi phiếm mây
đỏ, đôi mắt đeo kính râm có vẻ rất thần bí, cũng rất gợi cảm, rất có thể lên
khiến đàn ông dấy lên dục vọng.
"Tôi hi vọng không có thay đổi quá lớn, cho nên mới phải mặc như thế."
Kỳ thực, ở trong mắt Lãnh Dạ Bạch Tuyết biến hóa quá lớn , vừa rồi còn
là một cô bé tràn ngập sức sống , chỉ là ngắn ngủi mấy phút, liền biến thành