"Em nếu dám lại mặc mấy loại áo phim hoạt hình đó, ta liền cho em lõa
thể đi ngủ!" Lãnh Dạ rất nghiêm túc nói.
"Anh không phân rõ phải trái, em mặc đồ ngủ tự do cũng không được
sao?" Bạch Tuyết ủy khuất nói, chẳng lẽ mặc đồ ngủ cũng phải xin mới
được sao?
"Tôi không muốn bị em nhắc nhở mỗi ngày người dưới thân tôi còn là
một đứa nhỏ, em có biết vì như vậy tôi thấy mình rất có tội! Ha?" Lãnh Dạ
mang theo kính râm thật to . Bạch Tuyết nhìn không thấy ánh mắt của hắn,
thế nhưng biết hắn nổi giận.
"Nga, em nghe lời anh, đi mua đồ thành thục có được không?" Bạch
Tuyết hiểu, , chính mình chỉ thích phim hoạt hình , không có lưu ý cảm thụ
đến cảm thụ của Lãnh Dạ!
"Đi thôi, nhớ kỹ chờ chút nữa phải mua đồ thành thục mặc, còn thứ đồ
giống của đứa nhỏ không nên!"
"Vâng." Bạch Tuyết ngoan ngoãn gật đầu, giống một đứa nhỏ nghe lời .
"Chờ chút nữa , em sẽ đi chọn áo ngủ, thế nhưng, anh cũng không thể đi
được phải ở một bên chờ em, bởi vì chỗ đó đều là nội y của phụ nữ, nếu
anh đi có thể ..." Bạch Tuyết nghĩ đến mấy thứ nịt ngực , nội y, mặt liền
nóng bừng !
"Cũng tốt, tôi sẽ ở một bên chờ em, đây là thẻ, không nên sài tiền mặt,
lại càng không nên tiết kiệm tiền, phải chọn đồ tốt nhất mua có biết hay
không, nếu không tôi sẽ mất hứng!" Lãnh Dạ như ra mệnh lệnh, hoặc như
là biến thành quan tâm, bởi vì hắn biết Bạch Tuyết chỉ biết nhìn giá tiền
mới mua đồ, tiết kiệm cũng là một thói quen. Hắn tại sao có thể khiến
người phụ nữ của hắn thiếu tiền!