"Hảo, tất cả nghe theo anh, em chỉ nhìn quần áo không nhìn giá, nhất
định xẽ mua xong có được không?" Bạch Tuyết tiếp nhận chiếc thẻ Lãnh
Dạ đưa tiến vào, mà Lãnh Dạ đi vào một phòng nghỉ, muốn một ly cà phê
uống, hắn không có lấy xuống kính mắt, bởi vì nơi này tùy thời sẽ có người
nhận ra hắn, hắn chỉ nghĩ yên tĩnh cùng Bạch Tuyết dạo quanh, không
muốn bị quấy rầy.
Bạch Tuyết đi vào, đem kính râm đẩy lên đỉnh đầu , sau đó bắt đầu chọn
áo ngủ, vừa nãy Lãnh Dạ nói cô phải mua nhiều mấy bộ, chẳng lẽ anh tính
toán tiếp tục xé áo ngủ của cô sao? Nếu như là như vậy mua đồ đắt có thể
rất lãng phí hay không , mặc không được mấy lần liền bị anh xé nát, kia
không phải là là xé tiền sao!
Tùy ý liếc một cái giá, má ơi! Hơn hai ngàn --
Bạch Tuyết hít một hơi! Không phải chỉ là áo ngủ thôi sao, sao lại đắt
như vậy !
Nhân viên phục vụ nhìn thấy biểu tình của Bạch Tuyết, liền biết cô bị giá
tiền trên đó dọa, trong lòng đều hiểu rõ , xem ra là người không có tiền, thế
nên tiếp đãi cũng không nhiệt tình lắm.
"Tiểu thư, mời xem hàng!"
Bạch Tuyết nhẹ nhàng ừ một tiếng, ở trong cửa hàng đi qua đi lại.
Lúc này, lại tiến vào vài người, Bạch Tuyết thế nào cũng sẽ không nghĩ
đến là Bạch Lan, là em gái cùng cha khác mẹ .
Hai người bắt đầu ai cũng không có chú ý tới lẫn nhau , Bạch Lan là
cùng bạn học cùng đi , mà vị bạn học này cùng Bạch Lan đều giống nhau
không tốt lành gì, ỷ vào lão cha có tiền cũng là đi bắt nạt người khác, tựa
như Dương Phỉ cũng như vậy , chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.