Nếu như sói ba ở cùng, bọn họ không thể bởi vì như vậy có thể sẽ bại lộ
bọn họ.
Bạch Tuyết vừa mới nói tặng cho Bạch Lan, ai biết cô thế nhưng lại
vươn tay cầm lên bộ đồ ngủ, hướng về phía nhân viên phục vụ hô.
"Cái này tôi muốn."
Bạch Lan mặt mũi trắng bệch, Bạch Tuyết nói một đàng làm một nẻo,
vừa rồi còn nói tặng cho cô, cư nhiên sau đó liền nói mình muốn! Đây
không phải là hướng về phía cô khoe khoang sao!
Người phụ nữ thối tha, không phải chỉ là bên cạnh có người giàu có sao,
có cái gì tốt chứ!
"Bạch Tuyết? Mấy ngày không thấy lá gan lớn hơn a?" Bạch Lan quát.
Bạch Tuyết hiếu kỳ nhìn nhìn hai tay của mình, vừa là chuyện gì xảy ra?
Cô không muốn cùng Bạch Lan kiếm chuyện, vì sao chính mình bỗng
nhiên lại như thế?
"Lan Lan?" Bạch Tuyết nghĩ nên giải thích, thế nhưng, chính cô cũng
không biết chuyện gì xảy ra?
Và Bạch Lan cùng đi với người khác, đứng ở trước mặt Bạch Tuyết , liếc
mắt từ trên xuống dưới Bạch Tuyết một cái, nhìn ra đây là một người rất
nhu mềm, cô cũng yên lòng, đối phó với loại ôn nhu này chỉ là chuyện cỏn
con.
"Là cô muốn cùng bạn của tôi cướp đồ sao?" Cô gái kia gọi là Vương
Linh.
Bạch Tuyết không nói, liếc mắt nhìn người đứng ở trước mặt mình, làm
cho người ta rất chán ghét.