biết hối cải, khiếp đảm giận dữ trừng mắt liếc nhìn Lãnh Dạ, miệng thì
đóng thật chặt.
Lãnh Dạ không nói hai lời, cầm lên bình rượu đỏ bên cạnh đập lên đầu
hắn, khiến toàn thân là rượu đỏ, hắn ta sợ hãi trừng mắt với Lãnh Dạ,
không biết người đàn ông này muốn làm gì? Sự phẫn nộ của của người đàn
ông này giống như muốn nuốt trửng hắn.
Lãnh Dạ dùng bình rượu hung hăng đâm vào bụng người đàn ông, sau đó
lại rút ra, khiến máu trong nháy mắt theo từ bụng hắn chảy ra bên ngoài .
"Xem ra máu của mày không ít, thật đúng là không ít, nhưng mà không
biết có thể chảy được bao lâu!"
Người đàn ông sợ hãi, đây là muốn hắn chết , bị bình rượu đâm một lỗ
lớn như vậy, thì chỉ một lúc máu sẽ không còn !
"Đại ca tha mạng, đại ca tha mạng, Cung Hàn chỉ là đem đam quần áo
của hắn để lại, bắt tôi phải giả trang thành hắn, còn cái khác cũng không có
nói gì!" Người đàn ông quỳ phục trên mặt đất, hai tay dùng sức che máu
chảy trên người, lo lắng máu sẽ chảy hết!
"Khốn kiếp --" Lãnh Dạ rất nhanh đi ra khỏi cửa, hắn bỗng nhiên có loại
dự cảm bất anh, chính là Cung Hàn có thể đi tìm Bạch Tuyết.
Đi tới cửa.
"Coi chừng ở đây, đem dây điện thoại cắt đứt, cũng đừng cho tên này
mất máu chết nhanh như vậy!" Lãnh Dạ nói xong liền rời đi.
Hắn rất nhanh đã trở về nhà, không có lái xe, không có đi bộ, đây là lần
đầu tiên từ khi hắn đến thế giới nhân loại mà sử dụng pháp lực về nhà.