chờ tỉnh lại mới biết mình bị bắt cóc , hơn nữa kẻ bắt cóc chính là Triệu
tổng của tập đoàn Triệu thị gần đây bị đóng cửa ." Cung Hàn lúc này trong
lòng rất cảm tạ Triệu tổng đã bắt cóc hắn, nếu không hắn làm sao có thể
như thế hùng hồn đứng ở trước mặt Tuyết nhi nói chuyện!
"Cái gì? Là ông ta?" Bạch Tuyết bừng tỉnh đại ngộ, cô biết cái Triệu tổng
kia bị phá sản , cô cũng hoài nghi là Lãnh Dạ làm, thế nhưng, cô không
nghĩ đến ông ta sẽ bắt cóc cô!
"Em còn giận tôi sao, tôi là thay em bị bắt cóc nha!" Cung Hàn ủy khuất
nói.
"Như vậy, thì quên đi! Anh bắt cóc tôi một lần, anh lại bởi vì tôi mà bị
bắt cóc một lần, chúng ta liền huề nhau!" Bạch Tuyết nói xong đi lên lầu ,
cô hiện tại hình như cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể trốn đi, bởi vì cô
bây giờ là quái vật, nam không nam nữ không nữ!
"Đứng lại." Lãnh Dạ bỗng nhiên hô to, Bạch Tuyết đứng lại, cô biết câu
này là nói với mình , vì khi anh vừa vào cửa liền đanh mặt, hiện tại rốt cuộc
cũng nói chuyện.
"Tôi đói bụng, muốn ăn mỳ thịt băm!"Lãnh Dạ đã ở trên sô pha ngồi
xuống, hơn nữa còn ngồi bên cạnh Cung Hàn .
Bạch Tuyết không biết là tối hay xấu, thế nhưng, vẫn là ngoan ngoãn đi
làm.
"Tuyết nhi, tôi cũng đói bụng, cho tôi một bát nhé." Lãnh haọ cợt nhả
nói.
Lãnh Hạo cười hì hì sau đó ngồi xuống, lại lọt vào hàn quang lẫm lệ của
Lãnh Dạ.