"Đại ca anh muốn chết a? Xuống, để em đến khống chế thân thể mẹ, em
cũng không muốn bị anh hại chết!" Sói con số hai nói,mà trong ba đứa trẻ
có tâm tư tốt, hơn nữa tính cách rất lạnh khốc, cũng là tương đối giống
Lãnh Dạ , đứa thứ ba tính cách rất giống Bạch Tuyết, thích khóc. Đứa lớn
tính cách vừa giống Bạch Tuyết và Lãnh Dạ tổng hợp lại, lúc giống Bạch
Tuyết lúc giống như Lãnh Dạ.
"Được rồi, em tới khống chế thân thể mẹ,anh đi truy tìm khí tức của
mẹ!" Sói con số một rõ ràng cảm giác được em trai có giọng điệu lãnh khốc
, cho nên thức thời nhường ra.
"Hai người đều có chuyện làm, em nên là gì đây?" Sói con số ba ngọt
ngào hỏi.
"Ô kìa -- chuyện của em cũng rất quan trọng, em vội vàng suy nghĩ một
chút làm thế nào đem mẹ và tên hỗn đản này đổi trở về đi! Nếu không mẹ
còn có thể chạy trốn!" Đứa lớn trả lời một câu.
"Đều là lỗi của em, em nhất định sẽ nghĩ biện pháp tốt hơn đưa bọn họ
đổi trở về, chờ chúng ta tìm được mẹ, em sẽ phát công đưa bọn họ đổi trở
về, hai người cứ yên tâm đi, bản cô nương nói làm được." Sói con số ba rất
tự tin nói.
Lãnh Dạ yên tâm.
"Này? Anh thật không muốn sống nữa sao? Tôi hiện tại thực sự không
thể khống chế thân thể Bạch Tuyết , chẳng lẽ là thân thể Bạch Tuyết bài
xích tư tưởng chỉ huy của tôi, vì sao tôi không thể nắm trong tay thân thể
Bạch Tuyết ? Anh vừa không thấy được nguy hiểm sao! Nếu tiếp tục như
vậy, chúng ta tìm không được Bạch Tuyết, chúng ta liền diện kiến Diêm
vương đấy!" Cung Hàn khẩn trương kêu to.
"Yên tâm, Diêm vương sẽ không thu cậu ,cậu chết cũng phải xuống địa
ngục!" Lãnh Dạ lạnh lùng nói.