"Không khách khí? Tôi rất muốn nhìn xem anh không khách khí thế
nào?" Cung Hàn không khách khí trả lời một câu.
Hai người trừng mắt nhìn nhau!
Lúc này, trên lầu.
Bạch Tuyết có chút lo lắng, Khang Cốc ở bên cạnh, ngộ nhỡ lúc cô
chuẩn bị rời đi, thì rất bất tiện!
Hiện tại cũng bất tiện khi nói chuyện với bọn nhỏ!
Bỗng nhiên, một trận gió lạnh manh theo hơi nước thổi vào từ ngoài cửa
sổ, màn giường bị lay động bắt đầu đung đưa, sau lưng Bạch Tuyết toát ra
một trận mồ hôi lạnh, cô biết người nghênh đón cô chính là người nguy
hiểm mà cô không tưởng tượng nổi, hiện tại mọi chuyện phát sinh ở trên
người cô, đã rõ ràng nói cho cô biết, thế giới của cô huyền ảo, hoang
đường, thoát khỏi phạm vi tưởng tượng của con người, cô cảm giác được
có chuyện sắp phát sinh, hơn nữa là chuyện rất lớn!
Cô vững vàng ngồi ở bên giường, đưa tay sờ lên bụng của mình.
"Tại sao bỗng nhiên có gió lớn như vậy?" Khang Cốc đi tới trước cửa sổ,
chuẩn bị đóng kỹ cửa sổ.
"Khang Cốc, mở ra đi, em có chút nóng, mở ra mát mẻ một chút, anh
qua đây ngồi đi." Bạch Tuyết mỉm cười nói, cô biết mọi chuyện sắp xảy ra,
nhưng mà có một số việc vẫn không nên cho Khang Cốc biết!
"Ừ, được rồi, nghe lời em." Khang Cốc ngồi xuống bên người Bạch
Tuyết.
"Anh xem đây là cái gì?" Bạch Tuyết vươn tay cho Khang Cốc nhìn, kỳ
thực trong lòng bàn tay Bạch Tuyếtcũng không có gì, là bọn nhỏ đã dùng