LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 114

Mạch Quai gật đầu hiểu chuyện, đứng tựa lưng vào tường, nhìn

Dương Đình Phong đang bận rộn với một mớ thức ăn trên bàn, tiếp tục nói.

- Ba mẹ cậu hiện tại đang ở đâu?

Dương Đình Phong lấy hộp thịt bò từ ngăn lạnh ra đặt lên thớt, tay

cầm dao tỉ mỉ cắt từng miếng cho vào chảo nóng, vừa nói.

- Tôi không có mẹ, còn cha tôi ở Bắc Kinh làm ăn.

- Thực xin lỗi. - Mạch Quai nghe đến đây liền mở to hai mắt sửng sốt,

hạ giọng nói.

- Không sao. - Thanh âm Dương Đình Phong có vẻ thờ ơ.

Mạch Quai không hỏi nữa, đi đến bàn khách ngồi trên ghế sô pha, lấy

điện thoại di động ra chơi game. Mười phút sau thức ăn được Dương Đình
Phong mang lên bàn, mùi thơm béo mọng xông lên mũi, Mạch Quai cảm
thấy lúc này cực kì đói bụng, ném điện thoại sang một bên, hai mắt sáng
rực nhìn đĩa thịt bò chiên bơ trước mắt, khom lưng hít một hơi thật sâu, cao
hứng nhìn Dương Đình Phong.

- Woa, cậu thật lợi hại a, tôi không ngại đâu nha. - Liền cầm đôi đũa

lên, gắp một miếng thịt bò to nhất cho vào miệng.

Dương Đình Phong ngồi một bên nhìn Mạch Quai nhai ngấu nghiến,

người nọ ăn vội ăn vàng không khác gì bị bỏ đói một trăm năm trông nhìn
đến tội. Hai mắt hắn cười sung sướng, cái miệng nhai nhai, ngay cả dầu bơ
chảy xuống khóe miệng cũng không thèm ngó ngàng đến. Dương Đình
Phong mỉm cười, ngón tay cái chùi nhẹ bên mép của hắn, không khách khí
nói.

- Tham ăn như heo vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.