LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 116

- Cậu có cảm thấy tôi rất thảm hại không, ngay cả việc tôi cùng Tiểu

Tinh ở một chỗ, ông trời cũng không đáp ứng tôi.

Dương Đình Phong không nói, mạnh mẽ nốc một hơi bia vào miệng,

sắc mặt lạnh như băng.

- Thậm chí trong chuyến đi Hawaii sắp tới, tên khốn Gia Trình đó

cũng có mặt, bọn họ có phải hay không sẽ trở về với nhau. Còn tôi?

Mạch Quai vừa nói xong, Dương Đình Phong liền đem chai bia chạm

vào chai bia trên tay hắn, nhàn nhạt nói.

- Không phải cậu muốn uống bia sao? Đừng nói gì cả.

Tầm mắt Mạch Quai trùm lên chai bia màu vàng trên tay, cắn môi

dưới, ngẩng cao đầu liều mạng uống một hơi. Tâm tình Mạch Quai hôm
nay cực kì tồi tệ, uống một lúc đã cạn sạch hai chai, sau đó lại vươn tay lấy
tiếp một chai khác tiếp tục đánh chén. Dương Đình Phong nhìn bộ dạng
này của hắn không khỏi chán nản thở dài, ngồi bên cạnh nhắc một câu.

- Từ từ thôi.

- Cậu biết không, cuộc đời của tôi chưa bao giờ nhận được sự khuyến

khích nào cả, tôi cảm thấy.... bản thân rất là vô dụng, ha ha. - Thanh âm
Mạch Quai có dấu hiệu tràn ngập mùi say, vành tai cũng đỏ ửng. Dương
Đình Phong không nói, nhìn Mạch Quai mở nắp chai thứ tư rót vào trong
miệng, đồng thời đem chai bia trên tay Dương Đình Phong kề đến môi y.

- Cậu phải uống với tôi, nhanh lên.

Hắn vốn không biết tâm tình của đối phương cũng thập phần không

tốt, vừa nghe hắn nói liền đem một hơi uống một lượt, hai lượt. Thẳng cho
đến khi đồng hồ chỉ điểm một giờ sáng, Mạch Quai đã say mềm trên ghế sô
pha, bàn tay thủy chung ôm lấy chai bia, hai gò má đỏ như trái cà chua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.