LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 128

Phong, cơ thể không một mảnh vải che lấy nơi riêng tư, tư thế nhìn qua
trông thật khó coi.

Bàn tay Mạch Quai sờ soạng tứ phía, dừng lại ở một chỗ không nên

chạm, tay hắn cầm lấy vật thể kia, mềm mềm lại to lớn, cảm giác vô cùng
quen thuộc, cái này... rõ ràng là bộ phận của nam nhân, nhưng không phải
là của hắn, Mạch Quai trong đầu nghĩ thầm, cảm thấy có gì đó không đúng,
lông mày lập tức nhíu chặt lại.

Hắn vươn tay di chuyển lên trên, bàn tay bóp chặt quai hàm Dương

Đình Phong. Dương Đình Phong bị làm cho tỉnh giấc, nheo hai mắt nhìn
sang Mạch Quai. Mạch Quai quay đầu, lúc này dường như đã phát giác ra
điều gì, lập tức mở to hai mắt, tiếng rống lớn vang lên động địa.

- Con mẹ nó tên bánh bèo hỗn đản!

Dương Đình Phong phiền toái xoa xoa huyệt thái dương, với tay cầm

lấy điện thoại đặt trên đầu giường, hiện tại đã gần 9 giờ sáng, quả nhiên
đêm hôm qua làm tình rất kịch liệt, thành ra sáng hôm nay ngủ đến không
biết trời đất. Mạch Quai ở bên này tâm tình cực kỳ hỗn loạn, đỡ lấy thân
thể đau nhức ngồi dậy, tầm mắt trong vô thức trùm lên hạ thể to lớn của
Dương Đình Phong, hai gò má Mạch Quai lập tức nóng như lửa đốt, liền
kích động xoay lưng lại, thở dốc.

- Cậu nói đi.... đêm qua rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì? Vì cái gì cả

tôi và cậu đều không mặc đồ? Còn có... còn có tại sao tôi lại ngủ ở phòng
cậu chứ!!?

Dương Đình Phong ngồi dậy, lưng tựa vào giường, cầm lấy mắt kính

đặt trên tủ đeo vào, lạnh lùng nói.

- Tự cậu nhớ lại đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.