LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 176

- Cậu... cậu nhìn mình cái gì?

- Mình cũng muốn biết lý do vì sao hai cậu lại thân thiết nhanh như

vậy? - Thiếu niên đơn thuần nở nụ cười, dịu dàng nói.

- Tiểu Tinh cũng tò mò kìa, cậu còn không mau nói a....

Mạch Quai rối ren ôm lấy đầu mình, phiền toái nhìn vẻ mặt nham nhở

của Hoành Thư và Tiểu Nhàn, không tình nguyện nói.- Là đêm qua tôi ngủ
nhà cậu ta, sáng nay mới đi chung xe buýt đến trường, như vậy có gì lạ
sao?

- Ồ! - Nghe đến đây Hoành Thư và Tiểu Nhàn dường như đã thừa hiểu

rõ toàn bộ sự việc, cười ồ lên một tiếng trào phúng.

- Hai cậu thật là phiền phức! Im đi! - Mạch Quai vừa thẹn vừa giận

quát lớn.

- Hảo a hảo a. Tiểu Tinh, cậu xem, Mạch Quai có phải hay không hết

thích cậu rồi, như vậy không phải rất tốt sao? - Tiểu Nhàn hướng Hứa Tinh
nói.

- Uy! Cậu vừa nói cái gì? Tôi là vẫn thích cậu ấy, tôi chỉ chung thủy

với Tiểu Tinh thôi có biết không? - Mạch Quai nổi trận linh đình hung hăng
quát.

- Được rồi mà, Tiểu Nhàn chỉ đùa thôi, cậu đừng sinh khí. - Hứa Tinh

dở khóc dở cười níu lấy ống tay áo Mạch Quai, điềm đạm khuyên nhủ.

Mạch Quai còn đang muốn nói tiếp thì một đồng học đột nhiên từ cửa

phòng hối hả chạy vào, thở hồng hộc nói.

- Không ổn rồi! Có đàn anh lớp trên đang tới đây, nghe nói còn dẫn

theo đồng bọn để gây gổ với một học sinh lớp chúng ta thì phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.