LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 200

Mạch Quai luống cuống, ở phía sau Dương Đình Phong vội vã gọi lại.

- Cái kia... tôi xin lỗi, hồi sáng tâm tình tôi không được tốt lắm, cho

nên...

- Cho nên cậu trút giận lên tôi. - Dương Đình Phong lạnh lùng nói.

- Thực xin lỗi.

Dương Đình Phong im lặng, lẳng lặng tiếp tục hướng cánh cửa bước

đi. Mạch Quai không đành lòng mím môi dưới, hắn đã thành thật nhận lỗi,
vậy mà đối phương lại không để ý tới hắn, phẫn nộ tủi thân đồng thời đan
xen vào dòng cảm xúc của hắn.

- Cậu thử bước ra khỏi căn phòng này thử xem! - Mạch Quai không

kiên nhẫn quát lên.

Đáp lại chỉ là một mảnh âm u cùng lạnh lẽo, Dương Đình Phong đã

sớm rời khỏi tầm mắt hắn. Mạch Quai nắm chặt nắm tay, khóe mắt nổi lên
tầng nước mỏng, bất lực ngồi bệt xuống đất, hung hăng đem đồ đạc ném tứ
tung.

- Đồ khốn! - Sau đó ôm lấy mặt thất thanh khóc lên.

Dương Đình Phong đứng ở bên ngoài lẳng lặng hạ mi mắt, buông

hành lý, sải bước đi vào phòng. Mạch Quai nghe thấy tiếng giày liền chậm
rãi ngẩng đầu, bắt gặp thân ảnh quen thuộc của đối phương, cảm xúc mãnh
liệt dâng trào, lệ càng rơi xuống.

- Cậu còn không biến khỏi mắt tôi đi, quay trở lại làm cái gì!?

Dương Đình Phong thở dài, khuỵu đầu gối xuống đất, bàn tay nhẹ

nhàng đặt đầu Mạch Quai ngã vào bờ vai mình, dịu dàng vỗ về lưng hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.