LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 277

- Là móc khóa a, cậu xem, con heo này rất giống tôi có phải không.

Còn cái này... - Hắn vừa nói vừa đem móc khóa còn lại đưa cho y xem.

- Là miếng bánh bèo y như cậu vậy đó. Cậu thấy có đáng yêu không,

đây là tôi mua tặng cậu, cậu giữ con heo, sau này nếu nhớ tôi thì lấy nó ra
ngắm cũng được. Tôi sẽ giữ cái này, khi nào tôi nhớ Phong tôi sẽ mang nó
ra chơi....Miệng Mạch Quai không ngừng luyên thuyên đủ thứ chuyện, chỉ
tiếc rằng hai lỗ tai Dương Đình Phong hoàn toàn không nghe thấy hắn nói,
đôi mắt của y chỉ chuyên chú nhìn chăm chăm gương mặt của đối phương,
nhìn không chớp mắt, con ngươi bộc lộ tâm tư khó hiểu.

- Tôi gắn nó vào giúp cậu. - Mạch Quai giải thích xong, đem điện

thoại của Dương Đình Phong gắn móc khóa vào, sau đó cũng làm tương tự
điện thoại của mình, nhận lấy cây kem trên tay Dương Đình Phong, kéo cổ
tay y đứng dậy.

- Tôi mỏi chân quá, tìm một khách sạn gần đây nghỉ ngơi một lát đi.

Mạch Quai vừa dứt lời xong cổ tay lập tức bị Dương Đình Phong kéo

trở về, hai tay kiềm lấy mặt hắn, mãnh liệt hạ xuống một nụ hôn sâu. Mà
hình ảnh kia đương nhiên không thể không thu hút ánh mắt của người DÂN
đi đường, lập tức dừng bước theo dõi, tiếng thì thầm xôn xao không khỏi
khiến cho Mạch Quai ngượng ngùng, một bên dùng sức đẩy Dương Đình
Phong ra.

- Cậu làm sao vậy, đột nhiên hôn tôi, người ta nhìn thấy hết rồi kìa.

- Vậy thì thế nào. Tôi yêu cậu, Mạch Quai. - Dương Đình Phong căn

bản vô pháp bận tâm những vấn đề kia, ở trước mặt hắn nghiêm túc tuyên
bố.

Đồng tử Mạch Quai co lại, luống cuống đưa mắt nhìn xung quanh, lúc

này mọi người đã tập trung đông đúc vây quanh hắn và Dương Đình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.