LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 296

- Mẹ, con không muốn, con thích cậu ấy, con không tin cậu ấy là luyến

đồng, con muốn cậu ấy.

- Đình Đình, con bé cứng đầu này. Được rồi, mẹ biết từ nhỏ đến lớn

con chưa bao giờ tuyệt vọng vì bất cứ chuyện gì, lần đầu tiên thấy con kiên
quyết như vậy, mẹ thật sự rất tự hào về con. - Bà ôn nhu vuốt lấy mái tóc
mềm mại, nhẹ nhàng nhéo lấy mũi cô.

- Mẹ, mẹ quen bác Viễn có phải không? Mẹ phải giúp con, con muốn

ở bên cạnh Phong. - Nhã Đình kích động nói, hai hàng lệ càng tuôn ra dữ
dội.

- Con yên tâm, mẹ sẽ tìm cách, mẹ sẽ không cho phép ai được làm con

gái của mẹ phải khóc nữa đâu.

- Thật sao? Con yêu mẹ. - Nhã Đình phấn khích reo lên, khóe miệng

câu lên một nụ cười hạnh phúc, Phong, mình nhất định sẽ khiến cậu yêu
mình, mình sẽ không bao giờ bỏ cuộc đâu.

Trong căn phòng màu xanh, Mạch Quai đang nằm ngủ ở trên giường,

cơ thể trần truồng không một mảnh vải che thân, trên ngực vẫn còn lưu lại
tinh dịch của chính mình sau trận hoan ái đêm qua. Dương Đình Phong đẩy
cửa phòng đi vào, bước tới nhéo lấy mông hắn.

- Dậy đi heo mập.

Bị làm tỉnh giấc, Mạch Quai nheo nheo hai mắt vẫn còn ngái ngủ, đôi

lông mày nhăn nhíu, đem gối che lấy mặt mình, ngữ điệu có chút lười
biếng.

- Tôi muốn ngủ.

Dương Đình Phong hết nói nổi, hung hăng kéo cổ tay Mạch Quai ngồi

dậy, đem hai cánh môi hắn hôn đến sưng đỏ, tà tà cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.