LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 35

Dương Đình Phong trầm ngâm quan sát Mạch Quai, biết hắn là đang

tức giận, y chỉ thở dài một tiếng, choàng áo nhựa lên người hắn.

- Cậu cư xử chẳng khác gì trẻ con vậy. Chững chạc tí được không? -

Dương Đình Phong đưa tay cốc đầu Mạch Quai một cái, ngữ điệu trêu chọc
nói

- Không cần cậu quản.

- Vậy sao? Chứ ban nãy tôi nghe ai đó luyến tiếc khi thấy tôi đi mà a.

- Ai.. ai chứ? Ở đó mà nói càn. Ách.. hắt xì..- Mạch Quai ấp a ấp úng

phủ nhận.

- Cậu xem, nhiễm bệnh rồi. Đến, tôi đưa cậu đi mua thuốc.

Chưa chờ Mạch Quai mở miệng trả lời , Dương Đình Phong liền lấy

chiếc ô vừa mới mua, mở ra che chắn cho cả hai, ôm lấy vai hắn bước ra
ngoài.

- Này bánh bèo. - Mạch Quai lén lút đưa mắt nhìn Dương Đình Phong,

sau một hồi mới đột nhiên mở miệng.

- Tôi có tên, không phải bánh bèo.

- Sao cũng được. Cái kia... tại sao cậu biết trời mưa mà mang theo áo

nhựa vậy? Chẳng nhẽ ngày nào cậu cầm theo kè kè trong người.

- Tôi theo dõi dự báo thời tiết. Đương nhiên phải mang theo để đề

phòng.

- Kì quái. Cậu chẳng khác gì mấy ông già đã có gia đình rồi vậy. Cả

ngày toàn xem ba cái gì đâu không?

- Ừ. Muốn nghĩ sao thì nghĩ. - Dương Đình Phong chán nản trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.