LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 65

- Con vẫn thường mua sách về đọc, cha đừng lo. Vốn dĩ, không phải

cha cũng như vậy sao? - Dương Đình Phong đứng dậy, sải bước đi quanh
mép giường.

- Vậy thì đừng noi gương ông già này nữa. Được rồi, cha cúp máy đây,

tạm biệt con.

- Vâng. - Nói xong Dương Đình Phong liền cúp điện thoại, mắt vô

thức dõi theo bên ngoài cửa sổ khu căn hộ cao cấp, trầm ngâm đứng rất lâu,
sau đó đi tới tủ quần áo khoác áo len vào, thuận tay cầm theo áo nhựa (aka
áo mưa) dự phòng, rời khỏi căn hộ.

Thư viện Đài Loan lúc này đã đóng cửa, Dương Đình Phong đứng bên

ngoài thở dài một tiếng, đưa tay nhìn đồng hồ, lại ngó đầu nhìn vào bên
trong cửa kính tối đen không lấy một bóng người, còn đang toan tính trở
về, thân ảnh quen thuộc từ phía xa chạy tới, tay ôm một chồng truyện tranh,
nhìn qua cảm thấy thực phần cồng kềnh.

- Uy, tên bánh bèo, cậu cũng tới đây trả sách sao? - Mạch Quai không

ngừng thở dốc, môi trắng bệch không chút huyết, ánh mắt Dương Đình
Phong lảnh đạm quét một lượt, lạnh lùng nói.

- Không. Tôi đến đây mượn sách.

- 11 giờ thư viện đã đóng cửa rồi. Cậu tới đây hai ngày rồi mà vẫn

quên sao? - Mạch Quai lắc đầu chịu thua, bật cười thành tiếng, tay ôm
truyện tranh đi đến thùng thư đặt trước cửa ra vào.

- Thế còn cậu? Tới đây làm gì? - Dương Đình Phong có chút hiếu kỳ,

chăm chút nhìn từng động tác của hắn.

- Tôi đến trả sách. - Mạch Quai vừa nói vừa đem một cuốn truyện bỏ

vào lỗ ở phía trên thùng thư, sau cảm thấy có điểm gì đó không đúng,
giương mắt nhìn lên, lại bắt gặp biểu tình khó hiểu của Dương Đình Phong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.