LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 66

- Nhìn cái gì? Lạ lắm sao? Trả sách thì chỉ cần bỏ sách vào đây thôi.

- Vì cái gì? - Dương Đình Phong hơi chau mày, thuận miệng hỏi.

- Con mẹ nó đầu cậu có vấn đề hả? Uy, đã bánh bèo mà đần độn nữa,

tôi không hiểu vì cái gì cậu lại nổi tiếng ở trường như vậy đấy?

- Không biết thì hỏi, việc gì cậu phải ganh tị với tôi. - Dương Đình

Phong thở dài, thanh âm trầm thấp nói.

- Ai... ai thèm ganh tị với cậu? Bác Tư thấy thùng thư này bỏ đi thì

phí, cho nên mới lắp ở trước cửa, thông một cái ống ở phía sau, chỉ cần bỏ
sách vào đây, tự động nó sẽ tuột vào bên trong, ở trong bác Tư cũng đặt sẵn
một cái thùng, buổi sáng chỉ cần lấy sách ở trong thùng xếp lại là được. -
Mạch Quai đứng ở đó giải thích một tràng, cũng không quên nhìn sang biểu
tình Dương Đình Phong, cao giọng nói.

- Hiện tại đã biết chưa? Giải thích với cậu chỉ có phí nước bọt của tôi.

Dương Đình Phong cười nhạt, còn chưa chờ Mạch Quai phản ứng,

liền bước tới khuân chồng truyện tranh trên tay hắn, từ tốn bỏ vào thùng
thư. Mạch Quai đứng bên cạnh vẫn chưa hết loạn, chớp chớp mắt nhìn
Dương Đình Phong, đợi đến khi mọi chuyện giải quyết xong xuôi, mới lên
tiếng.

- Uy, vì cái gì lại giúp tôi?

Dương Đình Phong cho hai tay vào túi áo, nhìn Mạch Quai một lượt,

liền thu tầm mắt, lạnh nhạt nói.

- Tôi không giúp cậu. Chỉ muốn thử trả sách là như thế nào thôi.

Mạch Quai ở phía sau lén lút vung tay lên không trung muốn đánh

người nọ một cước, nhưng vẫn đè nén cơn giận, giậm chân bước đi, vừa lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.