LẠNH LÙNG HAY ÔN NHU (ĐAM TỨ TUYỆT) - Trang 71

Dương Đình Phong không trả lời, vẫn là đẩy chiếc ô qua. Mạch Quai

không phải không phát hiện, liền dừng cước bộ, phiền toái quát.

- Cậu phiền quá! Cậu đâu phải bà tôi, làm gì phải chăm chút cho tôi

nhiều như vậy. Tự lo cho mình đi!

- Gần đến rồi. - Ngắn gọn ném lại một câu, Dương Đình Phong liền

cầm lấy cổ tay Mạch Quai kéo đi, không muốn đề cập đến vấn đề kia,
Mạch Quai đi bên cạnh thở dài chịu thua, không nhắc tới nữa.

- Uy. - Cảm thấy không khí có chút căng thẳng, Mạch Quai lên tiếng.

Dương Đình Phong không nói, không có nghĩa không nghe thấy hắn.

- Cậu như thế nào lại biết hôm nay trời mưa mà mang theo áo nhựa

vậy? Không lẽ... ngày nào đi ra ngoài cậu cũng mang theo bên người?

- Tôi theo dõi dự báo thời tiết, đương nhiên phải đề phòng. - Dương

Đình Phong lạnh lùng nói.

Mạch Quai chậc chậc hai tiếng, lắc đầu nhìn y bái phục.

- Cậu chẳng khác gì mấy đàn ông đã lập gia đình rồi vậy, đầu óc của

cậu không hề đáng tuổi của cậu tí nào.

- Ừm. - Nói xong, Dương Đình Phong liền rẽ sang bên phải, bước vào

một cửa tiệm phía trước.

Mạch Quai dừng cước bộ, nhìn thấy trước mắt là cửa hàng thuốc tây,

liền đưa tay vuốt vuốt mũi, bước vào cửa hàng.

- Cảm ơn. - Dương Đình Phong cũng vừa vặn mua xong, đi ra khỏi

cửa hàng, ở dưới mái hiên đem vỉ thuốc đưa cho Mạch Quai, nói.

- Của cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.