LÃO HÀ TIỆN - Trang 89

BÁC CẢ GIĂC: - ấy đó. Tôi có trông thấy hắn mang một cái tráp.
ARPAGÔNG: - Thế cái tráp ấy, nó như thế nào? Để tao xem có phải tráp
của tao không.
BÁC CẢ GIĂC: - Nó như thế nào ấy à?
ARPAGÔNG: - Phải.
BÁC CẢ GIĂC: - Nó như... nó như một cái tráp ấy mà.
VIÊN CHÁNH CẨM: - Đã đành. Nhưng bác hãy thử mô tả xem nào.
BÁC CẢ GIĂC: - Đó là một cái tráp to.
ARPAGÔNG: - Cái tráp tao mất trộm bé thôi.
BÁC CẢ GIĂC: - À, vâng! Nếu muốn bảo là bé thì nó cũng bé thôi;
nhưng tôi gọi là to vì món nó chứa đựng ấy mà.
VIÊN CHÁNH CẨM: - Nó mầu gì?
BÁC CẢ GIĂC: - Màu gì à?
VIÊN CHÁNH CẨM: - Phải.
BÁC CẢ GIĂC: - Nó màu... ờ, một cái màu gì đó.... Cụ có thể nhắc giúp
tôi được không nhỉ.
ARPAGÔNG: - Ơ!
BÁC CẢ GIĂC: - Màu đỏ có phải không?
ARPAGÔNG: - Không, màu xám.
BÁC CẢ GIĂC: - À! Phải rồi, xám đỏ mà; là tôi định nói thế đấy.
ARPAGÔNG: - Không còn ngờ vực gì nữa. Chắc chắn là cái tráp ấy rồi.
Viết đi, thày ký, viết lời khai của bác ta đi. Trời ơi! Từ nay còn biết tin vào
ai nữa? Chả còn nên cầm chắc cái gì nữa; và sau cái chuyện này, tôi tưởng
rồi chính tôi cũng sẽ ăn trộm của tôi nốt.
BÁC CẢ GIĂC: - Thưa cụ, hắn đã về kìa. Chỉ xin cụ đừng có nói với hắn
là chính tôi đã phát giác việc đó với cụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.