LẨU CHÚ MÈO Ở NÔNG TRẠI - Trang 39

đã không còn ngủ ở đó nữa, nó thích ngủ trong phòng May, đôi khi lại
ngủ sau cánh cửa, hay bất kì chỗ nào mà nó cho rằng dễ chịu.

Lúc chị Cún vứt cái hộp đi, Lẩu cũng không cảm thấy tiếc,

nhưng bây giờ khi thấy con Bát Men có một ngôi nhà hẳn hoi bằng
gỗ, nó thấy ghen tị. Nó loanh quanh bên chị Cún phàn nàn, nhưng
chị Cún lại nghĩ rằng nó đói và lấy vào cái bát mẻ một phần cơm
ruốc.

Thất vọng, Lẩu rảo bước đi, để mặc chị Cún ngạc nhiên không

hiểu sao Lẩu hôm nay lại chê món ăn yêu thích.

Lẩu bước vào phòng May, nằm thừ ra buồn bã. Nó đưa mắt

nhìn qua cửa sổ, thấy con Bát Men đã được tháo xích. Con chó
thiếu niên chạy lăng xăng, chán chê nó mon men bước lên hiên,
dừng lại trước cửa phòng May nhìn ngó. Lúc này Lẩu đang nằm ở
một khe hẹp trên miếng vải nỉ tím sau cái tủ. Chỗ nằm kín đáo
khiến nó thỏa sức quan sát con chó.

Bát Men có vẻ lưỡng lự, mất một lúc nó quyết định tiến vào

trong, nhưng đúng lúc đấy mẹ May Vá trông thấy. Mẹ xua xua tay,
ra hiệu Bát Men không được vào.

- “Mày sẽ nhá hỏng vải mất”, mẹ May Vá nói.

Bát Men có vẻ thất vọng, nó chưa kịp quay người bước ra thì Lẩu

nhanh nhẹn nhảy ra khỏi chỗ nấp, bước đi vài bước đường vệ. Con
chó nhìn thấy, sững lại, ánh mắt toát lên vẻ khâm phục khi thấy
Lẩu tự do đi lại trong phòng.

- “Phải quá đi chứ!”, Lẩu nghĩ. “Hẳn nó chết thèm được ở trong

một căn phòng sang trọng như thế này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.