LÂU ĐÀI - Trang 3

CHƯƠNG I

Khi K. đến nơi thì đêm đã khuya. Ngôi làng yên nghỉ dưới lớp

tuyết dày. Sương mù và bóng tối bao phủ, không thể nhìn thấy ngọn
đồi có thành lũy và tòa Lâu đài lớn, dù chỉ là một ít ánh sáng mờ
nhạt nhất. K. đứng hồi lâu trên chiếc cầu gỗ dẫn từ đường quốc lộ
vào làng và nhìn vào khoảng không.

Sau đó chàng đi tìm nơi nghỉ. Trong quán trọ người ta vẫn còn

thức. Không có phòng cho thuê, nhưng ông khách đến muộn này đã
làm cho người chủ quán bị bất ngờ và bối rối, anh ta đề nghị K. ngủ
trên đệm rơm trong quầy uống. K. đã đồng ý. Một vài người nông
dân vẫn còn ngồi lom khom bên cốc bia, nhưng chàng không muốn
bắt chuyện với ai cả. Chàng mang đệm rơm xuống nằm cạnh lò sưởi.
Quán trọ ấm áp, những người nông dân ngồi im lặng. K. quan sát họ
một lúc bằng đôi mắt mệt mỏi rồi chàng ngủ thiếp đi.

Nhưng chẳng mấy chốc người ta đã đánh thức chàng dậy. Một

gã trẻ tuổi mặc quần áo như người thành phố, có khuôn mặt nghệ sĩ,
- mắt ti hí, lông mày rậm, - đang đứng bên chàng cùng với chủ quán.
Những người nông dân vẫn chưa về, một số quay ghế lại để nhìn và
nghe cho rõ hơn. Gã trẻ tuổi xin lỗi K. một cách lịch sự vì đã đánh
thức chàng dậy rồi tự giới thiệu mình là con trai quan phòng thành.
Gã nói:

- Cái làng này là của Lâu đài, ai sống hoặc nghỉ đêm ở đây cũng

đều như là sông hoặc nghỉ đêm trong Lâu đài. phải được phép của
bá tước. Ngài không có giấy tờ gì, chí ít thì ngài đã không cho chúng
tôi xem.

K. chống hai tay ngồi dậy, vuốt lại tóc, nhìn mọi người, hỏi:
- Tôi lạc vào làng nào thế này? Chẳng lẽ ở đây có Lâu đài à?
- Có chớ! - gã trẻ tuổi kiên nhẫn trả lời, và K. thấy một vài người

lắc đầu. - Lâu đài của bá tước West West.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.