“Không cần, tôi sẽ không làm chậm trễ thời gian của cô đâu, tôi chỉ
muốn hỏi cô vài vấn đề mà thôi.”Cô gái buông ly trong tay, ánh mắt lóe
sáng.
“Vấn đề gì?” Thích Vi Vi nhìn cô ta, từ cửa đi vào cô ta đã giống như
rất quen thuộc với cô, nhưng bản thân lại không nhớ nổi đã gặp cô ta lúc
nào.
“Cô yêu Uông Hạo Thiên sao?” Cô gái trực tiếp hỏi thẳng.
Hả? Thích Vi Vi ngẩn ngơ nhìn cô chằm chằm:“Thật ra cô là ai?” Sao
lại biết chuyện của mình và Uông Hạo Thiên. Không hiểu sao cô lại có một
cảm giác lạnh người.
Nhìn thấy hoài nghi trên mặt cô, cô gái ngoại quốc vội vàng giải thích:
“Cô Thích, cô không cần sợ, tôi không có ác ý, cũng không có ý xấu gì, chỉ
là xin cô thành thật trả lời câu hỏi của tôi, vì việc này đối với tôi rất quan
trọng.”
“Vì sao tôi phải trả lời? Rốt cuộc cô là ai hả?”Thích Vi Vi cảnh giác
nhìn cô.
“Không cần hỏi tôi là ai, nếu cô muốn gặp lại anh ta, xin cô hãy thành
thật trả lời.” Cô gái ngoại quốc cũng nhìn cô chằm chằm.
Trong lòng Thích Vi Vi cả kinh, cô ta có ý gì lại nói nếu muốn gặp lại
anh nhất định phải trả lời câu hỏi của cô ta? Rốt cuộc là loại người gì?
“Cô không cần đề phòng như vậy, nói cho cô biết, tôi là do mẹ Uông
bảo tới.” Cô gái ngoại quốc biết nếu mình không nói cho cô biết một chút
nhất định cô sẽ không trả lời.