“Bọn mình đã biết cậu có anh Thiên Tứ của cậu, không bằng cậu giới
thiệu anh ta cho bọn mình đi.” Cuối cùng bọn họ cũng nói ra mục đích của
mình.
“Được rồi, nếu lần sau anh ta còn có thể đến, mình sẽ giới thiệu tất cả
các cậu với anh ta.” Cô rất sảng khoái đáp ứng, nhưng mà cô thề tuyệt đối
sẽ không để anh xuất hiện ở cổng trường học.
“Vi Vi, cậu thật tốt, cám ơn cậu. Có cái gì cần bọn mình giúp đỡ thì
cậu cứ việc nói nha.” Các cô thật hưng phấn.
“Cám ơn, mình không cần các bạn giúp gì cả. Không còn chuyện gì
nữa thì mình đi về lớp học đây.” Cô nhìn mấy thứ trong tay: “Mấy thứ này
các bạn hãy cầm về đi.”
“Vi Vi, đừng khách sáo. Đó là tặng cho cậu, cậu không ghét bỏ là tốt
rồi.” Mọi người nói.
“Sao mình lại ghét bỏ chứ, đây là lần đầu tiên các bạn tặng quà cho
mình, mình rất quý trọng.” Trên mặt Thích Vi Vi cũng mang theo tươi cười
nhưng mà trong giọng nói lại mang theo một tia châm chọc, cần đến cô mới
đến nịnh bợ cô sao.
“Ha ha, sau này sẽ thường xuyên có mà. Bọn mình đi trước đây, tạm
biệt.” Bọn họ chỉ có thể giả ngu cười.
“Haiz…” Nhìn thấy bọn họ rời đi, lúc này cô mới thở phào. Chẳng
qua vô duyên vô cớ nhận được thật nhiều quà tặng, thật không biết có nên
cảm tạ anh ta không.
“Vi Vi, mới sáng sớm đã thu hoạch được nhiều như vậy, những người
này thật đúng là …” Đàm Tiếu Tiếu đi đến, nhìn thấy đồ vật trong tay cô,
hài hước nói.