LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC - Trang 494

Cô vừa định mở cửa lại nghĩ đến mình đã đồng ý với Thiên Tứ, nghĩ

đến ngày mai bọn họ sẽ cùng nhau đi thăm mẹ, mình vẫn còn muốn dây
dưa với anh sao? Chậm rãi rụt tay về, hướng về phía anh ở ngoài cửa hô:
“Uông Hạo Thiên, anh đi đi, em sẽ không mở cửa đâu.”

Anh có chút sửng sốt, người phụ nữ này lại định làm gì đây, cố ý khảo

nghiệm tính kiên nhẫn của anh sao? Chính mình đúng là vẫn chưa từng bị
phụ nữ nhốt ở ngoài cửa vào nửa đêm bao giờ.

“Anh đếm đến ba nếu em vẫn không mở cửa, anh sẽ hô to lên đấy.”

Anh uy hiếp, biết rằng cô sợ hàng xóm xung quanh biết.

Nói còn chưa dứt lời cửa liền mở ra, Thích Vi Vi trừng mắt nhìn anh:

“Sao anh lúc nào cũng vô lại như vậy?”

“Ai bảo em luôn không ngoan.” Uông Hạo Thiên đi vào, dùng ngón

tay ái muội xẹt qua gương mặt của cô.

Thích Vi Vi tránh thoát được anh, vừa mới đóng cửa lại đã bị anh ôm

vào trong ngực: “Bảo bối, có nhớ anh không?”

“Nhớ, em rất nhớ anh.” Thích Vi Vi quay người lại ôm lấy anh, cô thật

sự rất nhớ anh. Tối nay để cô buông thả một lần, để cô nghe theo lòng mình
một lần.

Uông Hạo Thiên ngây ngẩn cả người, đây hình như là lần đầu tiên cô

nói nhớ mình, cũng là lần đầu tiên dịu dàng như vậy, chủ động ôm mình,
rất khác thường. Lấy tay sờ sờ đầu của cô: “Sao vậy? Có phải có chuyện gì
không?”

“Suỵt!” Cô lấy tay che miệng của anh: “Đừng hỏi em gì cả. Cứ để cho

em dựa vào anh như thế này.” Cái gì cô cũng không muốn nói, bởi vì có lẽ
ngày mai mọi thứ đều thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.