“Vậy thật xin lỗi, không hẹn trước Uông tổng chắc là sẽ không gặp
ngài. Ông có thể để lại danh tính tôi sẽ chuyển lời lại.” Bảo vệ nói.
“Tránh ra, tôi không cần anh chuyển lời. Mau tránh ra!” Hoàng Thiên
Tứ đang định đẩy ra, phía sau anh truyền đến một thanh âm. “Sao lại thế
này?”
“Chào cô Daisy! Anh này muốn tìm Uông tổng, nhưng anh ta không
có hẹn trước.” Bảo vệ nhìn thấy cô rất cung kính, dù sao cô cũng là Uông
tổng phu nhân tương lai.
Daisy? Hoàng Thiên Tứ nhìn cô, chắc cô chính là vị hôn thê của Uông
Hạo Thiên.
“Anh à, xin hỏi anh có chuyện gì không?” Daisy hỏi. Nếu anh có
chuyện quan trọng mình có thể chuyển lời giúp.
“Có, đương nhiên có chuyện. Chỉ có điều nói cho cô biết cũng được,
cô có thể thay tôi chuyển lời. Nói cho anh ta biết, Vi Vi là của tôi, xin anh
ta đừng nên tiếp tục làm phiền. Còn cô nữa, cũng nên quản tốt vị hôn phu
của mình.” Vẻ mặt Hoàng Thiên Tứ tức giận nói.
Daisy ngây ngẩn cả người, chuyện này là sao?! Thử mở lời: “Xin hỏi
anh có quan hệ như thế nào với Thích Vi Vi? Vì sao lại tức giận như vậy?”
“Tôi là bạn trai của cô ấy. Vì sao lại tức giận như vậy, đêm qua bọn họ
ở cùng với nhau, cô không tức giận sao?” Hoàng Thiên Tứ hừ lạnh nhìn cô
chằm chằm.
“Chỉ có vậy?” Daisy không hiểu vì sao anh tức giận như vậy.
“Chỉ có vậy?” Hoàng Thiên Tứ lại càng không hiểu, vì sao cô lại có
loại phản ứng này. “Rốt cuộc cô đã nghe rõ chưa?”