“Nghe rõ, anh nói Vi Vi cùng Hạo Thiên ở cùng một chỗ.” Daisy lặp
lại một lần nữa, chính mình không có nghe nhầm.
“Cô đã biết, cô không tức giận sao? Cô không cảm thấy phẫn nộ sao?
Cô chính là vị hôn thê của anh ta mà.” Hoàng Thiên Tứ thật sự không thể
hiểu được người phụ nữ này.
“Tôi không tức giận, có gì mà phải tức giận. Hạo Thiên thích cô ấy thì
thích cô ấy. Chỉ cần tôi có thể ở cùng một chỗ với anh ấy, chỉ cần tôi có thể
gả cho anh ấy là được rồi.” Daisy nhún nhún vai không sao cả.
“Cô …người phụ nữ này có phải là kẻ ngốc không? Hay là đối với
chuyện này rất tiến bộ? Nếu cô yêu anh ta tại sao lại không thèm để ý anh
ta và người phụ nữ khác ở cùng một chỗ?” Nghe được lời của cô, Hoàng
Thiên Tứ không thể tin nổi nhìn cô, anh thật sự không biết trên đời còn có
người phụ nữ như vậy.
“Tôi không ngốc. Tôi nghĩ như vậy cũng là vì để ý, nếu biết không thể
ngăn cản, vậy nên thản nhiên chấp nhận.” Daisy nói. Nhưng thật ra là bởi vì
cô tin tưởng, đàn ông cuối cùng cũng sẽ trở về nhà.
“Đồ điên.” Hoàng Thiên Tứ mắng một câu. Có lẽ cô coi trọng Uông
Hạo Thiên có tiền, nhưng mà mình không giống cô ta. Mình là một người
đàn ông, đàn ông làm sao có thể cho phép chuyện như vậy xảy ra ở trên
người mình.
“Anh tên gì? Không bằng chúng ta làm bạn, như vậy có thể giúp đỡ
lẫn nhau.” Daisy nói. Mặc dù mình không thèm để ý, nhưng mà cũng hi
vọng Hạo Thiên chỉ thích một mình mình.
“Cùng với loại người như cô thật không có gì để nói. Cô dẫn tôi vào
trong gặp anh ta, coi như cô giúp tôi một lần.” Hoàng Thiên Tứ đột nhiên
yêu cầu.