hôn lễ là thật hay giả cũng đều phải cử hành, nên nếu không phải vạn bất
đắc dĩ anh cũng không muốn làm như vậy.
Trong văn phòng.
“Hạo Thiên, lại có chuyện gì khiến cho cậu ưu sầu như vậy? Là Daisy
sao?” Sở Thiên Lỗi hỏi.
Uông Hạo Thiên dụi tắt điếu thuốc cầm trong tay, lúc này mới phân
phó: “Thiên Lỗi, cậu giúp tôi chuẩn bị hôn lễ. Mọi chuyện cụ thể cậu toàn
quyền phụ trách.”
“Hôn lễ? Ai muốn kết hôn? Cậu sao?” Sở Thiên Lỗi kinh ngạc nhìn
anh.
“Đây là tính toán xấu nhất, cũng là chuyện có khả năng sẽ xảy ra
nhất.” Uông Hạo Thiên trầm trọng gật đầu.
“Tôi biết rồi. Tôi sẽ làm tốt.” Sở Thiên Lỗi lấy tay vỗ vai anh “Thật
xin lỗi, tôi không thể giúp được gì cho cậu.”
“Chuyện đó không phải lỗi do cậu.” Uông Hạo Thiên lắc đầu, hiện tại
việc anh cần phải làm nhất chính là giải thích rõ với cô.
Thích Vi Vi thở hổn hển chạy đến nơi anh hẹn. Anh nói có chuyện
quan trọng, nếu cô không đến sẽ đi tìm cô cho nên tan học cô liền chạy đến.
Sau khi ngồi xuống, cô nói: “Em chỉ có nửa giờ, trước sáu giờ nhất định
phải về nhà. Có chuyện gì anh nói nhanh đi.” Cô lại không hề chú ý đến sắc
mặt không tốt của anh.
“Anh phải kết hôn.” Anh đột nhiên mở miệng.
“Cái gì?” Tay đang cầm ly uống nước của Thích Vi Vi run lên, nước
toàn bộ đổ vào người cô, nhưng mà cô lại chẳng quan tâm, chỉ trừng to mắt