LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC - Trang 567

“Mình hiểu mà, mình hiểu.” Đàm Tiếu Tiếu vội vàng cầm chặt tay cô.

Có điều chuyện tình cảm mình không thể giúp cô, cũng không có cách thay
cô khổ sở.

Uông Hạo Thiên nhìn thấy bộ lễ phục chú rể đặt ở trên giường, chẳng

qua chỉ ngồi ở chỗ kia hút thuốc lá. Đã vài ngày không gặp được cô rồi,
muốn đi tìm cô nhưng lại không bỏ ra được một chút thời gian nào, gọi
điện thoại cho cô, điện thoại di động của cô luôn tắt máy.

Xem ra tấm ảnh cưới trên báo lớn như vậy cô nhất định nhìn thấy, có

thể tưởng tượng ra bây giờ cô thống khổ như thế nào, rất muốn đi tìm cô
nhưng mà tìm được cô rồi thì nên nói cái gì, giải thích có vẻ như là dư thừa.

Bà Uông đi đến nhìn thấy dáng vẻ khó xử của anh, lấy tay đặt ở trên

vai anh, đau lòng nhìn con của mình “Mẹ không biết nên nói với con cái gì,
mẹ biết con ấm ức, nhưng mẹ không thể để cho con hủy hôn.”

“Mẹ, con không sao. Mẹ đừng lo lắng.” Uông Hạo Thiên nhìn mẹ nói,

anh biết mình không thể đổi ý.

“Vậy là tốt rồi, nghỉ ngơi thật tốt đi. Ngày mai hôn lễ sẽ rất mệt đó.”

Bà Uông nói, đương nhiên bà nói mệt chính là tâm mệt.

“Vâng, mẹ cũng nghỉ ngơi sớm một chút.” Anh gật đầu, anh có thể

ngủ được sao.

Thích Vi Vi mở to mắt nhìn lên trần nhà, hiện tại chắc khoảng mười

hai giờ, lập tức sẽ đến ngày mai, lập tức sẽ đến thời điểm anh kết hôn. Hiện
tại anh đang làm gì? Có lẽ mình thật sự quá ngây thơ rồi.

Kết hôn giả, thật sự có thể kết hôn giả sao? Chẳng lẽ lâu ngày không

sinh tình sao?

“Mẹ, con đi đây.” Cô đeo ba lô, giọng nói có vẻ hữu khí vô lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.