LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC - Trang 592

Một câu nói chạm đến nỗi đau của anh. Anh nắm lấy bả vai cô: "Em

biết anh lấy Daisy là bất đắc dĩ mà. Hiện tại chú Mạch Lâm vừa qua đời,
lúc này anh không thể bỏ cô ấy. Em hiểu mà, cho anh thời gian, đừng ép
anh!"

"Bất đắc dĩ, lại là bất đắc dĩ. Cho anh thời gian, anh còn muốn em cho

anh thêm bao nhiêu thời gian? Em không có nhiều thời gian như vậy. Em
thực sự mệt mỏi cuộc sống thế này quá, em cũng không muốn phụ lòng
người yêu em, anh lại có quá nhiều gánh nặng, quá nhiều điều bất đắc dĩ.
Cho nên, chúng ta chia tay nhau là lựa chọn tốt nhất."Thích Vi Vi cười
lạnh. Cô phải chờ tới khi nào? Yêu một người đàn ông như vậy, cô đã
không thể chịu đựng nổi nữa.

"Em thật sự nghĩ như vậy sao?" Tròng mắt sâu thẳm của Uông Hạo

Thiên lại nhìn chằm chằm cô.

"Phải." Cô tạm dừng một chút, cuối cùng vẫn là gật đầu.

"Em thật sự đã quyết định??" Anh hỏi lại một lần nữa.

"Đúng vậy." Cô gật đầu, cô cũng không muốn cứ dây dưa như vậy

nữa, như vậy tuyệt đối không phải là cô. Là anh ép cô, chia tay cũng là
chấm dứt tất cả đau khổ.

"Được. Anh tôn trọng em." Uông Hạo Thiên đột nhiên buông cô ra,

không nghĩ rằng lại thấy đau khổ như vậy. Hai năm qua, vì cô mà bản thân
đã phải nỗ lực như thế nào, hiện tại cô chỉ đơn giản nói hai chữ "chia tay"...
Tốt, vậy thì chia tay. Anh sẽ không đi cầu xin một người đàn bà. Anh xoay
người, chớp mắt đã đi xa.

Thích Vi Vi ngây ngẩn cả người, không nghĩ rằng anh sẽ đáp ứng

thoải mái như vậy. Nhưng mà lòng cô thật sự rất đau đớn, cô không muốn
như vậy, có điều đã không còn lựa chọn nào khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.