LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 174

đây?" Cô hỏi trong tuyệt vọng. Đẩy mạnh đầu trở lại xuống vào túi, cô ấy
vuốt ve Dodger để giữ nó yên lặng. Không có lựa chọn nào, nhưng cô phải
cố để có thể mang được con vật này tới London, cho cậu vào trong túi đến
khi có thể trả nó về lại với Beatrix.

Ngay sau khi một trong những người lái xe hét lên, "Tất cả đã sẵn sàng!"

Catherine trở lại trong khoang và mang theo các bao hành lý dưới chân
mình. Mở ra một lần nữa, cô nhìn lại Dodger đang cuộn trong những nếp
gấp của áo ngủ của cô. "Hãy yên tĩnh", cô nói nghiêm khắc. "Và không gây
ra rắc rối."

"Xin lỗi?" Giọng nói của người phụ nữ ngồi bên cạnh vang lên, chiếc mũ

lông chim chuyển mình run rẩy với sự phẫn nộ.

"Ồ, thưa cô, tôi không nói về cô đâu ạ", Catherine nói vội vã. "Tôi chỉ

là... giảng dạy bản thân mình."

"Thật vậy." Mắt của người phụ nữ thu hẹp khi cô ngồi phịch vào ghế đối

diện.

Catherine ngồi kiên quyết. Cô ngóng xem bao hành lý của mình có bị

trộm không hoặc tiếng ồn phản bội phát ra từ đó.

Tuy nhiên, Dodger vẫn yên tĩnh.

Người phụ nữ goá chồng nhắm mắt lại và hạ thấp cằm cô tựa vào kệ cao

trong lòng cô. Trong hai phút ngắn, cô lại ngủ mơ màng một lần nữa.

Có lẽ điều này sẽ không thể gặp khó khăn sau tất cả mọi thứ, Catherine

nghĩ.

Nếu người phụ nữ vẫn còn mê ngủ, và các quý ông lại tiếp tục đọc tờ báo

của mình, cô có thể mang Dodger tới London mà không ai chú ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.