LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 36

đồ, và giấu chúng đi ở những nơi bí mật. Trước sự thất vọng của Catherine,
Dodger lại đặc biệt thích sự sở hữu của cô.

" Chú mày lớn nhanh quá," Catherine nói khi nó chồm đứng dậy và đặt

móng vuốt của mình lên thành ghế. Cô với tới để vuốt ve bộ lông óng mượt
của nó và xoa xoa đầu nó. " Đã lấy tất nịt của ta rồi còn muốn lấy găng tay
của ta nữa sao?"

Nó nhìn cô một cách trìu mến, đôi mắt nó sáng lên.

" Chú mày giấu đồ của ta ở đâu?" cô hỏi, và đặt đôi găng tay lên bàn.

Dodger giật lùi người lại và bắt đầu cười với cô, khoe hàm răng sắc nhọn

của mình. Nó ngoe nguẩy một cách mời gọi. Cười một cách miễn cưỡng,
Catherine nhặt chiếc lược và chải mái tóc bồng bềnh của mình. " Không, ta
không có thời gian để chơi với chú mày. Ta chuẩn bị phải đi ăn tối rồi."

Với sự vẫn chuyển nhanh gọn và uyển chuyên, Dodger nhảy trước vạt áo

của cô, vồ lấy đôi găng trên bàn và lao nhanh ra khỏi phòng.

" Dodger," Catherine kêu lên, và đuổi theo nó. " Trả lại đây?" Cô đi

ngang qua đại sảnh, nơi những người hầu gái đang tiến đến với với sự vội
vàng lạ thường. Dodger đã biến mất.

" Virgie," Catherine hỏi một trong những người hầu gái đang đứng đó, "

Chuyện gì đang xảy ra vậy?". Cô gái tóc đen đang thở không ra hơi, nhưng
vẫn cười và nói. " Ngài Leo đã trở về từ Luân Đôn, quản gia bảo chúng tôi
phải chuẩn bị sẵn phòng cho ngài ấy và tìm một nơi khác cho bữa tối, và cả
dỡ hành lí khi người hầu mang chúng đến.

" Sớm vậy sao?" Catherine hỏi. " Nhưng ngài ấy không thông báo gì cả.

Không ai mong chờ ngài ấy cả."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.