LỄ CƯỚI LÚC BÌNH MINH - Trang 83

"Cho anh một lý do chính đáng."

"Vì anh làm được."

Leo lắc đầu một cách yếu ớt trong cái nhìn chằm chằm của cô. Đầu tiên,

cô nghĩ rằng anh đang từ chối cô. Nhưng nó chỉ cho rằng anh đang lắc đầu
rũ bỏ những điìeu phiền muộn trong hành động của anh. Anh với tới li nhỏ
đựng nước ở trên bàn bên cạnh giường. "Đưa nó cho anh" anh càu nhàu
"trước khi anh có cơ hội để nghĩ ra thứ gì hay hơn nó" Cô đưa chiếc ly cho
anh và anh uống nhanh nó. Một cơn rùng mình lướt qua khi anh khi anh
đưa trả cô cái ly.

Cả hai chờ thuốc có hiệu quả.

"Đôi tay em..." Leo nói, với lấy những ngón tay bị băng kín của cô. đầu

ngón tay cái của anh chạm nhẹ vào bề mặt những móng tay cô.

"Không gì cả" Cô thì thầm "Chỉ là một ít vết trầy."

Đôi mắt xanh mờ sương, nhìn xa xăm và anh nhắm mắt lại. Những vết

thương dài trên gương mặt anh bắt đầu thư giãn. "Anh vẫn chưa cám ơn em
phải không" anh hỏi "vì đã kéo anh ra khỏi đống đổ nát đó"

"Không cần đâu anh"

"Cho tất cả mọi điều tương tự,... cám ơn em" Cầm một bàn tay cô lên,

anh áp tay cô lên má trong khi mắt anh từ từ nhắm lại. "Thiên thần bảo vệ
của anh," anh nói, ngôn từ đã bắt đầu líu ríu lại với nhau. "anh đã không
biết là mình cần một người cho đến lúc này"

"Nếu anh cần," cô nói "thì anh phải chạy thật nhanh đến chỗ cô ấy để cô

ấy bảo vệ anh."

Anh phát ra tiếng nhẹ trong niềm vui sướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.