LỄ DIỄU HÀNH PHỤC SINH - Trang 38

rơm. Nhiệm vụ của cô là hoà lẫn vào đám đông ở phía trên của Đại lộ thứ
Năm và để một nhiếp ảnh gia chụp từ văn phòng quan hệ cộng đồng. “Ôi,
trông con ấn tượng quá,” Pookie nói vào buổi sáng Phục sinh. “Mẹ chưa
bao giờ nhìn thấy con đáng yêu đến thế.”

Nhưng Sarah chỉ cau mày, và điều này làm cho cô đáng yêu hơn. “Con

không quan tâm đến việc đi diễu hành trong ngày lễ Phục sinh, nói. “Tony
và con đang đặt kế hoạch đi đến Amagansett hôm nay.”

“Thế à, thế thì đi đi,” Pookie nói. “Sẽ chỉ mất khoảng một hay hai giờ

gì đó; Tony sẽ không khó khăn gì đâu.”

Rồi Tony đến, cậu nói “Ôi, phải nói là... Thật là quá tuyệt.” Và sau khi

nhìn Sarah một lúc cậu nói tiếp “Nhìn này, anh có một ý. Em có thể đợi
năm phút được không?”

Họ nghe thấy tiếng cậu chạy lên gác, giống như muốn làm rung

chuyển cả ngôi nhà cũ kĩ, và khi cậu quay trở lại cậu mặc một chiếc áo đuôi
tôm của người Anh, phối với chiếc cà vạt lớn bay dập dờn, chiếc áo gi-lê
màu xám giống màu lông chim bồ câu và cái quần kẻ sọc.

“Ôi, Tony,” Sarah nói.

“Nó cần phải được là có nếp,” cậu nói và quay vòng để mọi người

chiêm ngưỡng và nhằm vào chiếc gấu lơ-vê, “và thật sự nên có một chiếc
mũ chóp cao màu xám, nhưng anh nghĩ sẽ ổn thôi. Em đã xong chưa?”
Emily và Pookie nhìn từ cửa sổ khi cửa xe ô tô mờ ra và lăn bánh trên
đường đi về phía khu phố trên - Tony hơi quay lại từ chỗ quay xe và mỉm
cười với họ, Sarah đang ôm lấy chiếc mũ bằng một tay và tay kia thì vẫy
mọi người - rồi họ đi khuất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.