LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 87

Không tìm được cách nào, Dương lè lưỡi.

-“Có nhìn thấy cái gì trong miệng tôi không?”

-“Cao su hả, có gì mà hay?”

Dương thò tay vào túi áo, lấy thêm năm chiếc nữa bỏ miệng.

-“Cậu không bỏ tay ra, đừng trách tôi ác!”

-“Tôi xem cậu làm được gì…”

Dứt lời, đầu cậu đã bị bàn tay kia của Dương phủ kín, vò lên vò xuống

điên loạn, lúc nhận thức được thì tóc đã thành một mảng dính chồng chất.

Tức này cộng tức kia, không thể giữ được bình tĩnh, tóc cô cũng bị tay

cậu túm từ lúc nào, dùng hết sức dí chặt lên đầu cậu, xoa qua xoa lại.

Cuối cùng, kết quả của ngày hôm đó, một đứa cạo đầu ba phân, một đứa

cắt tóc tém ngang vai.

Sáng, Phong vẫn tới rủ Hà Anh đi học.

-“Dương đâu?”

-“Chị ấy đã thề cả đời không nhìn mặt anh rồi, anh không để ý à, từ bé

tới giờ, mái tóc suôn mềm dài thẳng luôn là bảo bối của chị ý, đã bao giờ để
tóc ngắn đâu…”

Hà Anh thở dài, lần này, chị chưa giết anh là may rồi.

Chị gái, chồng tương lai, hai người bao giờ mới đình chiến cho cô

nhờ???

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.