LẼ SINH DIỆT, LÝ TU HÀNH - Trang 180

phải nói anh trước về điều này, uống vào sẽ bệnh thập tử nhất sinh đó''. Người
đàn ông đang khát chả thèm nghe. Cứ uống cho đã cơn khát. Anh ta đang khát
còn hơn người bệnh bị mổ trong nhà thương đã nhiều ngày không được uống
nước vậy, giờ người đó đang gào thét đòi uống nước!

Đó cũng giống như người khát dục, thèm muốn khoái lạc giác quan, chạy

theo cảm giác của các giác quan. Phật đã dạy các giác quan (sáu căn) là những
thứ độc hại—những hình sắc, âm thanh, mùi hương, mùi vị, chạm xúc và những
đối tượng của tâm; chúng là những cạm bẫy nguy hại. Nhưng nếu người đang
khát cháy và chả thèm lắng nghe nước đó là nguy hại; cũng giống như người
bệnh kia đang gào thét “nước đâu, đưa nước đây, tôi uống xong chết cũng được!”.
Rồi họ cứ uống vào, từng hớp nhỏ, từng hớp lớn, cho đến khi “đã” cơn khát, họ
bắt đầu dính bệnh dễ chết hơn sống. Họ không biết lắng nghe, không biết kiềm
chế bởi vì sự thèm muốn đã áp đảo lý trí.

Đó là cách một người sống trong từng giây phút hàng ngày bị dính vào cạm

bẫy của khoái lạc giác quan. (Cái sướng của giác quan chỉ là cạm bẫy). Người đó
uống với tất cả hình sắc, âm thanh, mùi hương, mùi vị, chạm xúc và những đối
tượng của tâm—tất cả chúng đều quá ngon, quá sướng, quá “đã”!. Chúng ta cứ
thèm muốn và uống vào những thứ đó một cách không ngừng, rồi đến một ngày
chúng ta dính nặng bệnh (bệnh tham, sân, si càng trở nên nặng “đô”), hết thuốc
chữa, và chúng ta chết. Mang theo cả những căn bệnh nan y đó. (Đời người là
vậy. Sống và chết. Và mang theo một đống nghiệp và mầm bệnh (chủng tử) tham,
sân, si, và tà kiến).

Đường Lối Thế Tục và Sự Giải Thoát

Có người đã chết, những người khác rồi cũng chết—đó là cách mọi người bị

dính kẹt trên thế gian này, đó là đường lối của thế gian. Trí khôn thế tục là để
chạy theo những giác quan và những đối tượng giác quan. (Tiền tài, danh vọng,
sắc dục, thức ăn và ngủ, để thỏa mãn nhu cầu khoái lạc của các giác quan). Tuy
nhiên, dù khôn trí đến đâu thì đó cũng chỉ là trí khôn thế tục. Dù trí khôn đó có
tinh diệu và hiểu quả đến đâu, thì nó vẫn là trí khôn của thế tục. Dù cho sướng
khoái đến mức nào, thì những khoái lạc đó cũng chỉ là khoái lạc đó cũng là hạnh
phúc phàm tục. Đó không phải là hạnh phúc của sự giải thoát; loại hạnh phúc đó
không giúp ta giải thoát khỏi thế gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.