LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 120

tới khu vực ăn tươi,mẹ Thư đang mua cá, một giọng nói vừa quen thuộc
vừa xa lạ vang lên cách đó không xa ---

“Ôi ôi, chính là cô ta đấy, thấy không? Tôi nghe nói gì mà cưỡng dâm
không thành, điện thoại di động bị cướp, hừ hừ, ởnhà một mình, có bị
cưỡng bức hay không chỉ có cô ta biết… Góa chồng mà, có khi lại còn
thích ấy chứ.”

Thư Tầm quay đầu nhìn lướt qua,người lên tiếng chính là “loa phóng
thanh” nổi tiếng ở trường của chacô, bà Diệp Bội Diễm. Bà Diệp Bội Diễm
khoảng hơn bốn mươi tuổi, rấtgầy, đầu bà ta vốn to, tóc còn để kiểu xoăn
nhỏ, lại thêm bộ răng vổ, từ xa nhìn trông giống một con bọ ngựa. Nghe nói
bà ta thời trẻ cũng kháxinh đẹp, nhưng bị thời gian bào mòn, cũng dần trở
nên già cỗi. Bấy giờbà Diệp Bội Diễm đang chỉ vào hai mẹ con nào đó, bàn
tán rất hăng say.

Thư Tầm từ nhỏ đã biết tới tên tuổi vang dội của bà Diệp Bội Diễm,
ngườiphụ nữ này thường quá rảnh rỗi, không có chuyện gì làm nên rất
thíchchọc ngoáy người xung quanh, tối hôm qua nhà nào cãi nhau, nhà nào
bịtrộm cướp, chồng nhà nào cả đêm không về, bà ta còn biết rõ hơn cả
cảnhsát và chủ nhiệm hội dân cư, hơn nữa còn tự thêm mắm dặm muối bịa
thêmtừ đầu đến cuối câu chuyện, chẳng hề đáng tin. Lâu dần, mọi người
cũngđều biết tính xấu của bà ta, cũng chỉ tin bà ta hai, ba phần mà thôi.

Lúc quay người, là Diệp Bội Diễm cũng nhìn thấy hai mẹ con Thư Tầm,
“loaphóng thanh” rất nhạy bén trong khoản nhận người quen, lập tức tươi
cười chào hỏi: “Là cô Thư và … Tiểu Tầm đúng không? Nghe cô Thư nói
Tiểu Tầm ra nước ngoài du học, sao rồi, thế đây là được nghỉ hay học xong
vềnước?”

Dường như mẹ Thư không hề có ý định nói nhiều với bà DiệpBội Diễm,
gật gật đầu, rồi cười cười cho qua chuyện. Nhưng bà ta lạithích buôn
chuyện, lập tức cùng mấy bà bạn đi tới, đầu tiên là tâng bốcnhà họ Thư một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.