LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 149

phảitrợ lý, cũng không phải đồng nghiệp của anh. Ban đầu, chính anh là
người nói không muốn hợp tác với phụ nữ.”

“Tôi đang ở Cục cảnh sát thành phố.” Nói xong, anh cúp máy luôn.

Thực ra, tất cả những lời anh nói với cô, đều không hỏi ý kiến của cô. Cô
ởđâu không quan trọng, cô đang làm gì cũng không quan trọng, là trợ lýhay
đồng nghiệp càng không quan trọng. Quan trọng là, anh đang ở Cụccảnh
sát thành phố, cô phải tới đó ngay.

Cái locgic quái quỷ gì thế.

Thư Tầm cầm vợt tennis lên, nhắt bóng, tiếp tục ra sân. Vụ án giết
ngườiliên hoàn này, từ khi nghe kết luận của Tả Kình Thương, cô liền
quyếtđịnh bỏ qua, không quan tâm tới nữa, con người ta không thể suốt
ngàychìm đắm trong công việc được.

Thấy Tả Kình Thương cúp máy, độitrưởng Trịnh tò mò hỏi: “Anh và cô
Thư định làm gì vậy? Có cần tớitrường học gặp Đổng Chí Nham không?”

“Đổng Chí Nham không phải là hung thủ.” Tả Kình Thương thu dọn xấp
tài liệu trên bàn lại, đặt sangmột bên, suy nghĩ một thoáng, cởi đồng hồ đeo
tay ra, cất vào ngăn tủ có khóa, khóa lại rồi rút chìa, “Cậu ta thích hất váy
các bạn học nữ, đólà phản ứng bình thường của nam sinh ở tuổi dậy thì, cậu
ta chỉ khôngthèm giấu diếm hành vi như các nam sinh khác mà thôi.”

“Vậy hung thủ là…”

“Tôi đến chỗ cô Thư một chuyến.”

“Không phải anh đã gọi cô ấy đến Cục cảnh sát thành phố rồi sao?”

Tả Kình Thương đứng lại trong giây lát, xoay người, “Tôi chỉ cho cô
ấybiết, tôi sẽ xuất phát từ Cục cảnh sát thành phố, khoảng nửa giờ làđến.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.